Ban nãy Ngọc Hoa gọi hỏi Ngọc Dương có muốn đi ăn tối với nàng hay không, nhưng Ngọc Dương chỉ nói em về rồi trả lời. Công việc của Ngọc Hoa cũng dần ổn định hơn nên nàng muốn dành thời gian cho gia đình, nhất là với Ngọc Dương. Thật ra với bản thân nàng những chuyện ở quá khứ là những điều kinh khủng nhất mà nàng phải trải qua, dù có giận có hận nhưng đến cuối cùng đó vẫn là gia đình, Ngọc Hoa chẳng thể nào mà mãi ích kỉ.
Vừa vào nhà Ngọc Dương đã thấy chị mình ngồi ở sofa xem phim, nàng cũng ngồi xuống kế bên nàng. Thấy em mình về Ngọc Hoa hỏi:
"Tối nay em có đi không?"
"Em đi, mà sao hôm nay chị lại có thời gian rủ em đi ăn vậy?"
"Công việc ổn hơn rồi nên chị muốn dành thời gian cho gia đình. Mà em vừa đi đâu về đấy?"
"Em bên nhà cô chủ nhiệm, nhưng mà giữa chừng có bạn thân của cô đến nên em về luôn"
"Ừm, thôi ngồi chơi đi. Chị giải quyết công việc cho xong rồi tối chúng ta đi"
Vừa dứt câu Ngọc Hoa đã đi mất tiêu, Ngọc Dương cũng đi về phòng. Nàng ngồi ở bàn học nhìn ra cửa sổ, thẩn thờ nhớ lại những chuyện cũ. Được một lúc thì cái tên "Đào Tuyết Di" len lỏi vào những dòng suy nghĩ của nàng, đây là tên bạn thân của Khánh Ân. Tuyết Di có ngoại hình cao ráo, làn da ngâm đen, tuy chỉ nói chuyện vài câu đơn giản nhưng cũng khiến Ngọc Dương cảm nhận được nguồn năng lượng tích cực.
Ngồi một lúc cũng đã bảy giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-cua-toi-la-co-giao/777924/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.