Câu hỏi vừa đưa ra giống như một âm phù đột ngột đập vào không khí vui vẻ náo nhiệt trên tàu.
Trên du thuyền, không khí vui vẻ dừng lại vì điều này.
Những vị khách sốt ruột muốn lên bờ bắt đầu dò hỏi nhân viên phục vụ: "Hiện tại tàu đang ở đâu rồi? Cách điểm đến của tôi còn bao xa?"
Nhân viên phục vụ nho nhã lễ độ: "Tiên sinh, tình huống là thế này. Từ lúc chạng vạng trên mặt sông đã xuất hiện sương mù, cho nên tốc độ của con tàu đã được giảm xuống, mong các vị khách quý yên tâm."
Du khách: "Khi nào có thể cập bến?"
Nhân viên phục vụ nhìn đồng hồ: "Có lẽ cần thêm thời gian, xin hãy để tôi liên lạc với phòng điều khiển đã."
Trong phòng điều khiển ngăn cách với boong tàu.
Phòng điều khiển rộng mở có vẻ chật chội do quá nhiều người chen vào.
Nhưng đám người không ai lên tiếng, âm thanh duy nhất lúc này là ở khu thao tác.
"Răng rắc."
"Phanh."
"Thùng thùng."
Ánh đèn sáng ngời vẫn duy trì ánh sáng ổn định.
Ánh sáng chiếu lên gương mặt mỗi người ở đây, chiếu ra gương mặt tối nghĩa của bọn họ.
Cho đến khi...
"Làm gì thế hả? Làm gì thế hả? Một đống người không có việc gì tập trung ở đây làm gì, không có công việc khác à?" Cánh cửa phòng điều khiển bị đẩy ra, thuyền trưởng và phó thuyền đi đến, trên người đầy mùi rượu, vẻ mặt không vui.
"Thuyền trưởng, tàu không điều khiển được." Người đứng ở trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-vat/3351278/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.