Trong nháy mắt tỉnh táo, Tuế Văn giãy giụa theo bản năng, nhưng cũng không giãy giụa nổi.
Cho dù là trong giấc ngủ mơ, Thời Thiên Ẩm cũng đè chặt hắn, không buông tay.
Hắn nằm trên giường, thở hổn hà hổn hển, cũng không biết là do vừa rồi giãy giụa hay là do đang thở dốc, trong bóng tối bỗng vang lên âm thanh, là giọng Thời Thiên Ẩm hỏi hắn.
"Làm sao vậy?"
"Không sao, chỉ gặp ác mộng thôi..."
"Ác mộng?"
Thời Thiên Ẩm định hỏi thêm nhưng Tuế Văn không cho cậu cơ hội này.
Hắn trở mình trong bóng tối, tránh khỏi ngực Thời Thiên Ẩm, lại trở tay ôm chặt người vào trong ngực, làn da dán lên nhau, máu thịt dán vào máu thịt, giống như xương cốt liền kề dính với nhau.
Một bàn tay chạm lên lưng Tuế Văn.
Thời Thiên Ẩm nói: "Ngươi ra mồ hôi."
Tuế Văn mơ hồ lên tiếng.
Thời Thiên Ẩm: "Có muốn uống một cốc sữa bò không?"
Tuế Văn vẫn đáp tiếng mơ hồ như cũ.
Bàn tay Thời Thiên Ẩm khẽ khép mở, hình bóng đao dựa vào đầu giường giật giật chuẩn bị bay đến, nhưng cuối cùng nó không nhúc nhích nữa. Là vì Thời Thiên Ẩm bỗng nhiên nghĩ đến, Tuế Văn hình như không thích cậu mang binh khí lên giường.
Cậu thoáng dừng lại, cuối cùng vẫn từ bỏ đao Hình Bóng.
Mang đao Hình Bóng lên giường cũng chỉ để an ủi tâm lý thôi, có lẽ Tuế Văn vẫn sẽ gặp ác mộng.
Cậu suy nghĩ một lát, đổi sang một phương thức khác.
Cậu nhẹ nhàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-vat/3331816/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.