Bỗng có tiếng cười "Ha hả." xuất hiện trong đám người.
Một nam tử trẻ tuổi phong lưu đứng dậy từ trong đám người, đôi mắt đào hoa khép mở đi đến trước mặt Ôn Mậu, vươn tay ra với Ôn Mậu.
Tuế Văn nghiêm túc nhìn Nhiếp Nghi, nhìn thấy bóng dáng quen thuộc từ khóe mắt của đối phương.
Mắt đào hoa, mơ hồ sắc bén.
Đào Hoa là Nhiếp Nghi, sắc bén là Thời Thiên Ẩm.
Thời Thiên Ẩm ở trong cơ thể phong lưu này giống như sắc nhọn vô hình ẩn giấu trong đôi mắt đào hoa, vừa mới bị người rút ra một nửa, hoa đào đã rơi rào rạt đầy đất.
Trong lòng Tuế Văn còn cảm thấy rất thú vị.
Loại cảm giác này giống như... Khi yêu quái uống rượu hoa đào, say chuếnh choáng, toàn bộ đều trở nên mềm mại đáng yêu.
Trong lúc Tuế Văn cảm thấy như thế, bàn tay của Thời Thiên Ẩm lướt nhẹ qua tay hắn như có như không.
Khi tay hai người chuẩn bị chạm nhau, Thời Thiên Ẩm thu tay lại.
Hệ thống điều khiển lời nói của Thời Thiên Ẩm vừa phong lưu lại vừa cay độc: "Ôn tiên sinh, cậu thích Phùng tiểu thư à?" Sau khi thốt ra một lời làm kinh ngạc toàn bộ sảnh yến hội, cậu cũng không quan tâm đến ánh mắt của mọi người, tiếp tục nói, "Vị hôn thê của tôi thật lợi hại, chỉ đi cùng trên thuyền có một lần mà đã làm cho Ôn tiên sinh đây nhớ mãi không quên, không quan tâm đến an toàn của bản thân, cũng muốn bảo vệ cô ấy..."
Cậu hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-vat/3323165/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.