Không gian rơi vào yên tĩnh một lúc lâu, tầm mắt của mọi người bắt đầu trở nên mất kiên nhẫn, các động tác nhỏ cũng thường xuyên xuất hiện, ví dụ như binh lính người Nhật Bản đứng bên cạnh Trần Mạn bỗng nhiên đẩy cô.
Trần Mạn hít sâu một hơi, muốn kêu to lại phải cắn chặt môi dưới trước họng súng của lính Nhật.
Tuế Văn lặng yên quan sát một lúc, cảm thấy cũng đã đến lúc rồi.
Sở dĩ hắn yên lặng lâu như vậy đương nhiên không hẳn là vì hắn chưa tìm được manh mối.
Trên thực tế, sau khi suy nghĩ lại toàn bộ, hắn đã biết mình cần phải diễn thế nào, sở dĩ đợi lâu như thế là vì... Hắn muốn nhìn xem trong lúc mình không hành động thì có xuất hiện thêm tình huống nào khác không.
Hiện tại đã có kết luận, tình huống tương đối bất lợi, nếu như hắn không nói câu nào, rất có thể nhiệm vụ nhánh sẽ thất bại, "Phùng Thanh Y" sẽ bị mấy binh lính này kéo ra ngoài bắn chết.
Bởi vậy có thể thấy được.
Thời gian tìm chứng cứ là khoảng thời gian an toàn nhất.
Ngược lại, thời gian trong cốt truyện mới là thời gian nguy hiểm nhất.
Có điều...
Trong đầu Tuế Văn lại không nhịn được nghĩ đến một ý tưởng hiệu quả và trực tiếp mang lại lợi ích.
Trò chơi tiến hành đến bây giờ là vì vòng tay của Phùng Thanh Y bị lấy đi, cốt truyện xuất hiện biến đổi rất lớn, cô cũng không "cần thiết" phải được chứng minh là vô tội nữa mà biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-vat/3320043/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.