"Đã xảy ra chuyện gì?"
"Hiện tại là tình huống như thế nào?"
"Sự kiện 5 người nhảy lầu tự tử tập thể?"
Mọi người vây quanh tòa nhà thực nghiệm châu đầu ghé tai vào nhau nói chuyện, nhiều nhất là một câu này.
Tuế Văn và Thời Thiên Ẩm cùng ngửa đầu nhìn một lúc.
Thời Thiên Ẩm: "Mảnh nhỏ ở bên trên?"
Tuế Văn trả lời chắc chắn: "Ở bên trên, giờ tôi có thể cảm nhận được!"
Sau khi đi theo những sợi tơ đen kia tới phía dưới tòa nhà thực nghiệm, cảm giác vốn dĩ giống như bao phủ tứ phương đều không thấy lập tức trở nên rõ ràng, giống như mối liên hệ giữa hắn và mảnh nhỏ cuối cùng cũng từ đáy nước nổi lên trên bề mặt, chung quanh không còn tầng tầng ngăn trở như có như không kia nữa.
Hắn rõ ràng cảm nhận được đồ vật ở trên nóc nhà, trong lớp sương đen u ám đang bao phủ nơi đó có một mảnh nhỏ. Một quả cầu tròn đen nhánh sâu thẳm.
Thời Thiên Ẩm: "Chúng ta đi lên."
Tuế Văn sửng sốt: "Đi lên bằng cách nào? Chung quanh đây đâu đâu cũng là người, cửa ở phía trước cũng bị đổ..."
Thời Thiên Ẩm tóm lấy Tuế Văn, thân thể cậu bỗng nhiên nhạt dần, bắt đầu biến mất!
Tuế Văn lắp bắp kinh hãi. Nhưng đến khi tập trung nhìn vào, hắn đã phát hiện người đứng ở bên cạnh mình cũng không hẳn là biến mất thật sự, hắn vẫn có thể cảm nhận đối phương đang nắm lấy sức mạnh của mình, đối phương vẫn ở lại tại chỗ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-vat/2788877/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.