Sách cũ căn bản không hiểu vì sao trong nhà bỗng nhiên trở nên yên tĩnh, nó vẫn dùng giọng điệu vui sướng nói: "Yêu quái tỉnh rồi à? Vừa rồi Hàng Vật Sư bỗng nhiên dịu dàng vuốt ve thân thể của nhân gia, nơi vừa bị hắn vuốt qua vẫn còn lưu lại nhiệt độ đó..."
Tuế Văn bình tĩnh che lại thẻ bài sách cũ, nhét cái tên này vào nơi sâu nhất trong ba lô, đảm bảo giọng nói của nó không thể truyền ra ngoài được nữa mới hướng về phía Thời Thiên Ẩm: "Nên đi học rồi."
Thời Thiên Ẩm: "Ừ."
Tuế Văn: "Ăn bữa sáng đi."
Thời Thiên Ẩm sao cũng được: "Ừ."
Trong lúc ăn sáng, bàn nhỏ trong căn chung cư độc thân đã được đặt sữa bò và bánh mì nướng, Thời Thiên Ẩm lấy RIO màu lam ra.
Ba đồ vật được đặt trên bàn, cả hai đôi mắt đều cùng dừng trên chai RIO bắt mắt kia.
Một lát sau, Tuế Văn lên tiếng đầy ngạc nhiên: "Bình rượu này từ đâu mà có?"
Thời Thiên Ẩm nâng mắt: "Đây đúng là rượu à?"
Bọt khí của rượu cũng giống như trong quán bar, dù sao cũng đều là đồ uống có cồn.
Tuế Văn: "Đương nhiên rồi, làm sao vậy?"
Thời Thiên Ẩm hơi bắt bẻ: "So với rượu ta từng uống không giống lắm, ta còn tưởng là thứ gì."
Nói rồi, cậu dùng đầu ngón tay điểm lên miệng chai, cổ chai thủy tinh lập tức bị chia làm hai, giống như bị một lưỡi dao sắc bén vô hình chia hai vậy.
Tuế Văn nhìn thấy ý tưởng của Thời Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-vat/2788864/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.