Đến khi không gian bị xé nát hoàn toàn, Tuế Văn cũng quay trở lại hiện thực.
Hắn mở to mắt, đứng dậy khỏi sofa, nhìn thấy màn hình Ipad nứt vỡ bỗng nhiên sáng lên.
Tuế Hữu Bách chẳng có việc gì làm canh giữ bên cạnh Tuế Văn nhìn thấy thế lập tức dậy tinh thần hỏi liên thanh: "Cháu trai, con tỉnh rồi, cảm thấy thế nào, sự việc đã được giải quyết chưa?"
Tuế Văn: "Rồi ạ."
Ánh mắt của hắn dừng trên Ipad.
Ánh sáng kia cũng không phải là ánh sáng của điện thoại thông thường, trông lại giống chiếc đèn hơn, bất chợt sáng lên cũng nhẹ nhàng bay đến gần màn hình.
Ánh sáng trên màn hình sáng dần lên, chiếu sáng vết nứt trên Ipad, hiển lộ toàn bộ hậu quả của bạo lực và tức giận.
Lúc này, trong phòng khách cũng truyền đến những âm thanh khác, một nhà Hứa Chân tiến vào trong thế giới trò chơi dần dần tỉnh lại, mờ mịt nhìn chung quanh, còn chưa tỉnh táo lại hẳn.
Tuế Văn nhìn nhanh qua bọn họ rồi tiếp tục đặt ánh mắt lên màn hình Ipad.
Trong lòng âm thầm niệm:
Nhanh lên, nhanh lên, nếu không những người khác sẽ tỉnh hết...
Ipad giống như nghe thấy lời triệu hoán của hắn.
Giây tiếp theo, một quả quang cầu nhẹ nhàng xuyên qua màn hình Ipad, mang theo một làn ánh sáng bạc nhàn nhạt.
Thấy hai thứ này rồi, Tuế Văn vội vàng duỗi tay.
Quang cầu lập tức dung nhập vào cơ thể hắn khi hắn vừa chạm vào, mặc ngân lại bồi hồi một vòng trên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-vat/2788834/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.