Chương trước
Chương sau
Editor: May

Bạc Tứ đột nhiên liền nhấc đầu, đột nhiên hai tay bóp lấy bả vai Bạc Tam và Bạc Tuyển, sáng ngời có thần nói,

“Thiếu gia bị thiếu phu nhân đuổi ra ngoài.”

Bạc Tam, “……”

Bạc Tuyển, “……”

Ăn ý nhìn nhau, vì sao bọn họ lại hoàn toàn không tin được chứ!

Mẹ Trương bưng bữa sáng vào phòng, đúng lúc thấy trên giường chăn tơ tằm bị quấn thành một đoàn, nhẹ giọng kêu lên,

“Thiếu phu nhân, thiếu gia phân phó tôi bưng bữa sáng lên cho cô.”

“Không ăn!” Trong ổ chăn, truyền ra tới giọng nói rầu rĩ không được tự nhiên của cô gái nhỏ, đi thì đi, còn bảo người ta đưa bữa sáng làm gì! Tự mình ăn đi!

……

Mẹ Trương đặt bữa sáng ở đầu giường, ngữ khí đau lòng nói,

“Thiếu phu nhân, cô đã ba ngày chưa ăn cơm, còn như vậy nữa, thân mình sẽ không chịu nổi.”

Trong ổ chăn, Thịnh Vị Ương lại bỗng chốc đỏ chóp mũi.

Đúng vậy, cô đều vài ngày không ăn cơm, lại như vậy nữa, cô không bị anh ném chết cũng sắp chết đói, đột nhiên Thịnh Vị Ương cảm thấy càng ủy khuất.

Chỉ là cô thật sự một chút muốn ăn cũng không có.

Thịnh Vị Ương cười lạnh lẽo, làm một người ăn hàng thâm niên, cô lại có thể cũng có lúc không muốn ăn gì hết.

……

“Két” --

Trong hoa viên biệt thự, sau khi một chiếc xe thể thao Cadillac số hạn có hạn khí phách chạy tới, tiêu sái dừng lại.

Khi nhìn thấy người đàn ông đi xuống từ trong xe thể thao --

Ngoài biệt thự, tất cả đám bảo vệ đứng gác, đều biểu tình nhất trí đồng tử phóng đại, miệng há to, biểu tình chấn động kinh hãi quả thực còn muốn hung mãnh hơn Columbus phát hiện đại lục mới vào năm đó!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.