Chương trước
Chương sau
Editor: May

Hoàng Phủ Bạc Ái ném máy sấy, tóc cô đã sấy khô không sai biệt lắm, xốc chăn tơ tằm lên cũng nằm vào,

“Vậy em làm sao vậy”

“Tôi muốn đi ngủ” Thịnh Vị Ương thưởng cho anh phía sau lưng.

Hoàng Phủ Bạc Ái, “Được.”

Cánh tay dài ôm lấy, bá đạo nhốt chặt thân mình nhỏ xinh đẹp của cô.

Thịnh Vị Ương vốn định tránh thoát đi, nhưng biết cánh tay nhỏ của cô hoàn toàn không đấu lại chân thịt lớn, vẫn là thôi, lại đè ép không được cổ khí trong ngực, chân đạp ở trên đùi anh đạp loạn một hồi, lúc này mới hất đầu giải hận.

Hoàng Phủ Bạc Ái tùy ý cô làm ầm ĩ ở trong lòng ngực của mình.

Ánh đèn nhu mờ hơi mỏng rơi xuống, rơi ở trên sườn mặt tinh xảo của cô.

Tuy rằng đưa lưng về phía anh, không nhìn thấy được vẻ mặt của cô, lại có thể thấy lông mày nhỏ xinh kia nhếch lên nhếch lên.

Cầm lòng không đậu, môi mỏng mím lại lạnh lùng của người đàn ông hơi nâng lên.

Không phải con báo nhỏ của anh phúc hắc lại giảo hoạt ư, sao đột nhiên trở nên ngu xuẩn lại cực kỳ đáng yêu muốn chết như vậy.

Hoàng Phủ Bạc Ái nhấc chân, đè lại hai chân nhỏ non mềm của cô,

“Nhanh ngủ đi, em lại lộn xộn, tôi liền không cam đoan có thể nhịn được.”

Trong lòng ngực, trong nháy mắt cô gái nhỏ quyết đoán an phận, thành thành thật thật không nhúc nhích, đầu nhỏ phủ kín nóng hôi hổi đổ mồ hôi.

Hoàng Phủ Bạc Ái vừa tức giận vừa buồn cười.

Bàn tay to giữ chặt eo ếch mê người của cô, dùng sức nâng một chút, dễ như trở bàn tay quay người cô một trăm tám mươi độ lại đây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.