Chương trước
Chương sau
Editor: May

Chợt, nhiệt huyết cả người Hoàng Phủ Bạc Ái đều lạnh, anh lại biến thành yêu nghiệt máu lạnh tàn lệ kia.

Một khi đã như vậy, vậy liền không hề nói yêu nữa, không nói nữa

Nhưng mà, anh cũng tuyệt sẽ không buông tha cô, cho dù cầm tù, cô cũng chú định là tù nhân luân hãm của ác ma 

Tâm Hoàng Phủ Bạc Ái hung hăng đau xót, gắt gao đè nén bi thương điên cuồng phát sinh khắp người, lui ra ngoài từ thân thể của cô.

Lại bị đôi tay Thịnh Vị Ương chợt nâng lên, ôm chặt cổ, hai chân dài tinh tế run rẩy quấn quanh ở trên eo thon của anh.

Cô không cho anh rời đi.

Hoàng Phủ Bạc Ái nhất thời ngẩn ra, nhìn cô

Đôi tay Thịnh Vị Ương ôm chặt ở sau cổ cô, ánh mắt càng thêm run loạn, bỗng chốc, cười trong suốt, đáy mắt lóe lên ánh sáng động lòng người, nũng nịu càn rỡ,

“Em nghe anh nói lẩm bẩm một trận lâu như vậy, anh một câu cũng chưa nghe em nói, liền muốn chạy đi đâu”

“Em” Hoàng Phủ Bạc Ái không thể tự khống chế thân thể cứng đờ, ánh mắt đen nhánh như muốn vỡ vụn

Thịnh Vị Ương cười đến càng thêm càn rỡ,

“Ba tuổi, anh biết lần trước trước khi E rời đi gọi em qua một bên, nói cái gì với em không”

Yết hầu Hoàng Phủ Bạc Ái chợt chua sót, lại có thể nói chuyện đều trở nên lắp bắp,

“Cái, cái gì”

“Duỗi lỗ tai tới đây.” Thịnh Vị Ương nghịch ngợm ngoắc đầu ngón tay, tựa như triệu hoán con chó nhỏ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.