Chương trước
Chương sau
Editor: May

Nháy mắt, tròng mắt tròn vo của Thịnh Vị Ương hoảng sợ trừng thẳng!

Đôi tay gắt gao che ở trên miệng mình, vừa lắc đầu vừa phát ra tiếng ô ô một bộ dàn con mèo nho chấn kinh,

“Không được!”

Anh lại có thể bảo cô dùng miệng……

Suy nghĩ một chút liền cảm thấy thật ghê tởm, không được, kiên quyết không được!

Hoàng Phủ Bạc Ái lại có thể làm nũng với cô, tiếp tục trêu chọc vảnh tai mẫn cảm của cô, nhẹ thở khí nóng thổi vào ốc tai,

“Thử một lần……”

Thịnh Vị Ương run lên, vẫn cứ bảo trì thái độ “Thề sống chết không theo”, nhanh chóng viện cớ,

“Em…… dì cả mẹ em tới nên không thoải mái.”
  

Sắc mặt Hoàng Phủ Bạc Ái hơi giật mình, ngẩng đầu lên,

“Eo đau?”

Thịnh Vị Ương ngoan ngoãn gật đầu, một bộ dáng thuần lương “Nếu anh không tin em thì anh chính là người xấu”.

Không chờ Thịnh Vị Ương phản ứng kịp, Hoàng Phủ Bạc Ái lại cúi xuống hung hăng mổ một ngụm lên cái miệng nhỏ của cô, sau đó động tác nhanh chóng nghiêng người lật một cái, bước nhanh như bay vào phòng tắm.

“Rầm” một tiếng vang lớn, cửa pha lê điêu khắc rung rồi rung, tiếp theo truyền ra tiếng rống rít gào của người đàn ông,

“Con báo nhỏ đáng chết! Mỗi ngày dụ hoặc lão tử!”

Hai mắt Thịnh Vị Ương chớp chớp, nhịn không được cười cong mắt, tựa như trăng non, cực kỳ xinh đẹp, đặc biệt kiêu ngạo hô trở về một câu,

“Rõ ràng là chính anh động một chút liền phát tình được không! Đại sắc lang!”

Trong phòng tắm, truyền đến tiếng nước chảy “Ào ào”.

……

Thịnh Vị Ương đi phòng tủ quần áo thay đổi quần áo, liền quăng ngã chính mình lên giường, chân nhỏ lay động.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.