Chương trước
Chương sau
Editor: May

Không biết có phải hàn huyên tới chỗ khôi hài nào, hay là bởi vì cốt truyện trong TV, “Phốc” một tiếng, cô gái nhỏ lập tức cười phốc, phun nước dưa hấu đầy miệng ra, còn bản thân mình tự lo chưa xong giậm hai chân cười ầm lên.

……

Đột nhiên --

Thật giống như chuông bạc được gió biển thổi qua, phát ra trong suốt, giọng nói sạch sẽ, nhẹ nhàng, xoáy vào ốc tai.

Giống như băng sơn gặp biển lửa, liền vô thanh vô tức tan rã.

Không biết có phải tâm ý tương thông không, Thịnh Vị Ương đang cười đến không còn hình dạng, đột nhiên duỗi cổ xoay qua, ghé vào trên lưng ghế sô pha, thẳng tắp đón nhận mắt sâu đen nhánh như mực của anh,

“Ba tuổi, anh nha... đứng ngốc cái gì? Mau tới đây ăn dưa hấu!”

Vừa nói còn vừa ngoắc ngón tay, bộ dáng nhỏ kiêu ngạo kia, cực kỳ xinh đẹp.

Tâm Hoàng Phủ Bạc Ý giống như đột nhiên bị cái gì đó hung hăng đâm một chút, vừa là ôn nhu đau đớn, lại cố ý trừng mắt nhìn cô nói,

“Đức hạnh gì đó! Không biết còn cho rằng em là Trư Bát Giới ăn dưa hấu, giữ lại cho anh, dám ăn hết anh diệt em!”

……

Thịnh Vị Ương bẹp bẹp miệng nhỏ, ghét bỏ trừng trở về,

“Mỗi ngày đều nói diệt em, sớm muộn gì cũng có một ngày em diệt anh!”

Hoàng Phủ Bạc Ý là người đầu tiên giơ hai tay hai chân tán đồng,

“Em phụ trách xem diễn!”

Iris cũng nhấc tay theo,

“Tôi cũng vậy!”

Thịnh Vị Ương, “……”

Khóe môi run rẩy một cái thật sâu, nội tâm yên lặng rít gào, một người là em gái ruột, một người là thanh mai, chặn vách tường cũng là chân ái nha……

Sau đó, ba cô gái trên sô pha lại cười ha ha giống như bệnh tâm thần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.