Chương trước
Chương sau
Editor: May

Thịnh Vị Ương uống một hớp nước chanh lớn, vui cười hỏi,

“Ba tuổi, thế nào, em hát nghe có hay không?”

Cuối cùng Hoàng Phủ Bạc Ái lại nắm được tay nhỏ của bà xã nhà mình, nắm trong lòng bàn tay vừa xoa lại sờ, lạnh lùng nói một câu,

“Không dễ nghe.”

Khóe môi Thịnh Vị Ương run rẩy một cái, tròng mắt trừng lớn, còn chưa mở miệng ồn ào,

“Không dễ nghe bằng lúc bình thường em hát ở nhà.” Hoàng Phủ Bạc Ái lại nói tiếp.

Thịnh Vị Ương sửng sốt,

“Em hát ở nhà khi nào?”

Hoàng Phủ Bạc Ái dùng biểu tình nhìn heo, khinh thường nói,

“Mỗi ngày trong miệng em luôn há, 《mysunshine》 gì đó.”

Thịnh Vị Ương cảm nhận thấy sự xem thường của Hoàng Phủ Bạc Ái, hận không thể muốn xoay cái ót đi, đối với cô quả thực là mười hai vạn tấn ghét bỏ, nhưng mà, trong tâm cô lại là tuôn ra ngọt ngào tràn đầy.

Bởi vì cho dù chính cô cũng không có ý thức được, ở nhà cô thường xuyên hát ca khúc nào, trước khi ngủ, lúc đi WC, còn có lúc cùng anh ở bên nhau xem TV……

……

Thịnh Vị Ương ôm cánh tay Hoàng Phủ Bạc Ái, đột nhiên để sát vào khuôn mặt, mắt đào hoa dịu dàng cười sáng lạn,

“Nha nha, ba tuổi, anh lại có thể biết tên bài hát em hát, hoá ra còn lén tra xem sao?”

Khóe mắt Hoàng Phủ Bạc Ái kéo một cái, hơi có chút không được tự nhiên, đột nhiên lại một phen bóp chặt eo nhỏ của Thịnh Vị Ương, lạnh mặt gào thét,

“Ai bào em mỗi ngày cứ hát bên tai anh!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.