Chương trước
Chương sau
Editor: May

Hoàng Phủ Bạc Ái âm thầm nghĩ trong lòng, quả nhiên, chỉ cần con báo nhỏ của anh làm nũng với anh một chút, anh liền không dùng được chiêu gì.

……

Thịnh Vị Ương hơi ngước mắt, lông mi dáng dấp xinh đẹp vô tình xẹt qua gương mặt của anh, chọc đến một trận nhẹ ngứa,

“Ba tuổi, thật ra anh không quá chán ghét Emp, đúng không.”

Hoàng Phủ Bạc Ái hơi giật mình, không nói chuyện.

Thịnh Vị Ương lại mắt sắc nhìn thấy trong nháy mắt kia ánh mắt của anh dao động, nhanh chóng rèn sắt khi còn nóng, cô tự nhiên là hy vọng ba tuổi có thể giải hòa quan hệ với cha của anh.

Nhìn! Cô làm thiếu phu nhân hào môn này làm đến rất xứng chức nha!

Mỗ nữ lại tự kỷ nhếch cái đuôi con báo lên, vẻ mặt thánh khiết của thánh mẫu Maria,

“Em thấy, Emp đối với anh cũng không quá xấu, chỉ là phương thức ở chung của anh và Emp có vấn đề.”

“Ngày đó Emp mời em ăn bò bít tết, ông ấy còn nói bảo em đừng rời khỏi anh.”

Ánh mắt Hoàng Phủ Bạc Ái chợt sâu, hoàng đế lão tử nhà anh còn nói lời này với con báo nhỏ sao? Hừ, không biết lại an phải tâm gì!

……

Thịnh Vị Ương lại nói tiếp,

“Ba tuổi, chính anh đã chui rúc vào sừng trâu đi, phàm là nhắc tới Emp, cho dù anh không nhìn thấy ông ấy, trong tiềm thức của anh đều sẽ sinh ra tâm lý bài xích đối nghịch.”

“Như vậy thật ra là không đúng, em tin tưởng trên thế giới này không người cha nào sẽ thật sự chán ghét con trai ruột của mình, cho dù chuyện không có khả năng này đã xảy ra, đó cũng nhất định là có nỗi khổ bất đắc dĩ nào đó.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.