Chương trước
Chương sau
Editor: May

Thịnh Vị Ương bỗng chốc cười, ánh mắt giảo hoạt lại tà hư,

“Vậy thì còn không sai biệt lắm!”

“Vì sao?” Vị Bạc Ái thiếu gia nào đó thực ngu ngốc hỏi.

“Chẳng lẽ một người đàn ông còn động thủ với phụ nữ ư?” Thịnh Vị Ương vô hạn khinh thường liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Bạc Ái.

……

Hoàng Phủ Bạc Ái, “Ách……” Tiểu Vị Ương, coi như anh chưa nói gì, sự tình trước kia anh đều không nhớ rõ.

Thịnh Vị Ương nhéo nhéo cổ tay, cười doanh doanh, thực xinh đẹp thực mỹ diễm,

“Thật vậy sao? Thật sự đều không nhớ rõ?”

Hoàng Phủ Bạc Ái chảy mồ hôi ròng ròng,

“Cái kia……”

Kỳ nhị, Sở Nam Xuyên và Quý Diệc Thừa bên cạnh đều cười đến rất bát quái, lúc trước khi Hoàng Phủ Bạc Ái bởi vì Kiệt Hận Thiên động thủ với Thịnh Vị Ương, bọn họ chính là biết được rõ ràng.

Khóe mắt Hoàng Phủ Bạc Ái run rẩy một cái, nhặt dĩa trái cây bên tay ném qua.

Ba người đàn ông động tác nhất trí bả vai nghiêng sang một chút, “Vèo”, bay qua.

Thịnh Vị Ương chống đỡ khuôn mặt nhỏ chảy nhiễm phấn hồng, hé miệng cười, “a” một tiếng, âm trắc trắc gọi anh,

“Ba tuổi?”

……

Bỗng dưng, Hoàng Phủ Bạc Ái liền cúi đầu, chiếm lấy cái miệng nhỏ hé mở của Thịnh Vị Ương, mổ một ngụm thật mạnh, sau đó thực không biết xấu hổ nói,

“Bà xã, chúng ta cười một tiếng xóa cừu hận.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.