Chương trước
Chương sau
Editor: May

Lại một lần nhảy lên càng thêm rõ ràng truyền đến, xuyên thấu lòng bàn tay, giống như biến thành một thể với nhịp tim của cô,

“Hoàng Phủ Bạc Ý, em hãy nghe cho kỹ,

Em, vẫn luôn ở chỗ này, ở trong lòng Lôi Nặc.”

Một khắc kia, thật giống như lữ nhân sa mạc trời hạn gặp mưa rào, rất vui mà khóc.

Cô rốt cuộc chờ được rồi.

Rốt cuộc chờ được ngày này rồi, anh chủ động đi về phía cô, chủ động dắt tay cô, chủ động nói yêu cô.

……

Câu nói kia nói thật đúng, trên đời này chuyện hạnh phúc nhất, không gì hơn người bạn thích, cũng đúng lúc thích bạn.

Nước mắt, lại ngăn không được chảy ra ngoài.

Lôi Nặc gắt gao nhíu chặt mày, ấn đường trực tiếp nhảy nắm lấy cô, giống như anh nhìn cô như vậy, nước mắt kia liền có thể tự động mục đích bản thân chảy ngược trở về.

Trong lòng vô số âm thanh cầu nguyện, đừng khóc, khóc đến trong lòng lão tử hốt hoảng a……

Nghĩ lại, ở trước mặt anh, hình như trước nay cô đều không có khóc.

Mỗi một lần khi thấy cô, cô đều là cười đến vô cùng đường hoàng, bộ dáng phong tư bắn khắp nơi, trước nay đều là tiêu điểm chú mục của mọi người.

Anh thật là quá anh ** mẹ nó hỗn đản!

Nếu lúc này đây, Tiểu Ý không có chủ động nói với anh, anh sẽ nói cho cô biết sao?

Hẳn là sẽ, bởi vì, nếu bảo anh nói dối nói không yêu cô, tâm anh cũng sẽ đau đớn đến ra bệnh chứng.

……

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.