Chương trước
Chương sau
Editor: May

Bạc Tứ cười thực tà ác, cảm khái vô hạn,

“Cơm trưa tình yêu nha, phỏng chừng thiếu gia sẽ cười rớt hàm răng.”

Thịnh Vị Ương ôm tay nhỏ,

“Thiếu gia các người không cười rớt hàm răng, chỉ là trên hàm răng của anh có cọng rau hẹ, chỉnh là ở trong khe hở răng cửa nha.”

Cơ mặt cười của Bạc Tứ chợt cứng đờ, “Ưm" ngậm miệng lại, ngậm đến tựa như bà lão rụng răng, nhanh chóng quay đầu đi chỗ khác moi kẽ răng.

“Phốc……” Thịnh Vị Ương nhịn không được cười ra tiếng, chậc chậc cảm thán, “Quả nhiên là đùa rất vui nha!”

Bạc Tứ lại lệ ròng chạy đi ┭┮﹏┭┮,

“Thiếu phu nhân, cô lại trêu chọc tôi ~~~”

“Lời này của anh ngàn vạn đừng bị ba tuổi nghe thấy nha! Anh ấy nhất định sẽ đánh bẹp anh thành một cọng rau hẹ.”

“#¥%……” Giờ phút này nội tâm Bạc Tứ là hỏng mất.

……

Mười lăm phút, Bạc Tứ liền chạy xe đến bãi đỗ xe cao ốc Hoàng Phủ, sau đó mang Thịnh Vị Ương đi thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc.

Hoàng Phủ Bạc Ái còn đang ở phòng hội nghị mở cuộc họp.

Bạc Tứ ngàn dặn dò vạn dặn dò, muốn Thịnh Vị Ương nhất định liền ở trong văn phòng chờ thiếu gia họp xong trở về, ngàn vạn đừng chạy loạn nơi nơi, nếu lại chạy mất, thiếu gia nhất định sẽ diệt anh sống sờ sờ!

Sau đó lại lẩm bẩm niệm năm phút đồng hồ với đám thư ký tinh anh nhất bang của tổng giám đốc, toàn bộ là một bộ dáng của bà lão, lúc này mới bị tập thể ghét bỏ đuổi đi rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.