Chương trước
Chương sau
Editor: May

Thịnh Vị Ương lạnh lùng thoáng nhìn,

“Anh còn mặt dày mày dạn hơn đấy!”

“Cho nên chúng ta là tuyệt phối!” Hoàng Phủ Bạc Ái càng lạnh diễm nói một câu.

Mắt xinh đẹp của Thịnh Vị Ương đột nhiên sáng ngời, “Ai nói không phải chứ!”

Trong văn phòng tổng giám đốc, hai vợ chồng vừa đấu võ mồm vừa ăn xong cơm trưa.

Hoàng Phủ Bạc Ái không cho Thịnh Vị Ương thu dọn, nhưng Thịnh Vị Ương vẫn cưỡng bách thu dọn đơn giản sạch sẽ.

“Ba tuổi.” Thịnh Vị Ương bị Hoàng Phủ Bạc Ái ôm vào trong ngực, bỗng chốc ngẩng đầu, sáng lấp lánh nhìn anh.

Hoàng Phủ Bạc Ái đang chơi tóc dài của cô, tóc đen mềm mại lượn quanh ở trên ngón tay thon dài, hàm dưới khẽ hạ xuống,

“Không nhịn nổi?”

……

“Ách……” Khóe môi Thịnh Vị Ương run rẩy một cái.

Hoàng Phủ Bạc Ái lãnh diễm hừ một tiếng, “Có rắm liền phóng.”

Thịnh Vị Ương, “……”

Nháy mắt lại nghĩ đến câu “Mông em vừa vểnh, anh liền biết em muốn phóng cái rắm gì” lần trước anh nói với cô.

Nội tâm rít gào lần thứ tám trăm, đã nói là quý tộc Anh quốc mà, quý tộc đó! Khí chất quý tộc của tên này đâu!

Thịnh Vị Ương lại xem thường liếc mắt Hoàng Phủ Bạc Ái một cái thật sâu, sau đó nâng đầu nói,

“Ba tuổi, hôm nay em báo danh khai giảng.”

“Ừ.” Sắc mặt lãnh mị của Hoàng Phủ Bạc Ái không gợn sóng chút nào, vân đạm phong khinh gật đầu đáp lời, tiếp tục chơi mái tóc dài của cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.