Chương trước
Chương sau
Editor: May

“Mẹ.” Tiếng trẻ con của Tiểu Quang lại kêu lên.

Hạ Mộc Cẩn đột nhiên phản ứng kịp.

Nhớ lại hình dáng mơ hồ mới vừa thấy được xuyên thấu qua khe hở thang máy, hơi lắc lắc đầu, phủ định suy nghĩ trong đầu.

Không có khả năng.

Sao có thể sẽ là người đàn ông kia, sao anh lại ở bệnh viện chứ! Khẳng định là bởi vì mấy ngày nay vẫn luôn suy nghĩ về chuyện của anh, cho nên mới sẽ nhìn lầm thôi.

Hạ Mộc Cẩn lại xoa xoa huyệt Thái Dương, cúi đầu nhìn Tiểu Quang,

“Làm sao vậy Tiểu Quang?”

Tiểu Quang nắm tay nhỏ, dùng sức cầm tay Hạ Mộc Cẩn, vẻ mặt tiểu nam tử hán nói,

“Mẹ, đừng sợ, con bảo vệ mẹ.”

Hạ Mộc Cẩn sửng sốt, biết Tiểu Quang hiểu lầm chính mình vừa mới phát ngốc, mặt mày thanh uyển cười đến rất ôn nhu, gật đầu,

“Được nha!”

……

Sở Nam Xuyên cầm tấm chăn mỏng trong tay, lại đi xuống vườn hoa sau, đắp ở trên đùi Nhan Chỉ Nhị,

“Lần này cảm giác tốt hơn chưa? Còn lạnh hay không?”

Nhan Chỉ Nhị lắc đầu,

“Không lạnh.”

Sở Nam Xuyên xoay người, ngồi ở trên ghế, Nhan Chỉ Nhị kéo cánh tay anh, dựa đầu vào trên vai anh, vẻ mặt hạnh phúc nói,

“Em còn nhớ rõ lúc anh vừa mới theo đuổi em, anh hẹn em đi xem phim, sau đó lúc xem phim anh nói em dựa đầu vào anh, thật ra lúc ấy em đã khẩn trương muốn chết!

Nam Xuyên, anh còn nhớ rõ không?”

Khóe miệng Sở Nam Xuyên cứng đờ, “Anh……”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.