Chương trước
Chương sau
Editor: May

Nhìn bàn tay vươn thẳng trống không của mình, bỗng chốc, mày kiếm Sở Nam Xuyên nhíu lại, ngực lại có thể nảy lên một cổ cảm giác mất mác không hiểu.

Chợt, Sở Nam Xuyên vô cùng ghét bỏ hất tay.

Ngửa mặt lên trời thở dài. Nha! Gần đây anh thật sự thành Lâm Đại Ngọc đa sầu đa cảm! Chỉ một đứa bé té ngã còn đau lòng đến muốn chết!

Vì thế, mỗ nam lại một đường lẩm bẩm đi đến vườn hoa phía sau.

……

Nghe được giọng nói của Sở Nam Xuyên, trong lòng Nhan Chỉ Nhị cả kinh, mí mắt “Thình thịch” nhảy hai cái, nhanh chóng xoay người lại, thúc giục bảo y tá rời đi.

Sở Nam Xuyên nghênh diện đi tới,

“Ở chỗ này làm gì?”

Nhan Chỉ Nhị ra vẻ trấn định, nháy mắt rút đi ánh sáng tàn nhẫn trong ánh mắt, bên môi phủ ý cười, kéo khoác cánh tay Sở Nam Xuyên,

“Tâm sự với cô y tá một chút.”

"Trò chuyện gì?” Sở Nam Xuyên thuận miệng hỏi, cùng nhau đi về phía chiếc ghế với Nhan Chỉ Nhị.

“Không trò chuyện gì hết,” Nhan Chỉ Nhị lại làm bộ nghịch ngợm cười cười, “Giữa phụ nữ còn không phải đều là nói bát quái ư!”

Sở Nam Xuyên cũng không tiếp tục nữa, nắm Nhan Chỉ Nhị ngồi xuống,

“Tiểu Nhị, em muốn về phòng bệnh ăn cơm trưa, hay là ăn ở chỗ này?”

“Liền ăn ở chỗ này đi!” Nhan Chỉ Nhị bởi vì sợ hãi sẽ gặp phải Tiểu Quang, ngữ khí có chút kinh hoảng.

……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.