Chương trước
Chương sau
Editor: May

“Oa! Lão tử chết lúc nào! Lão tử còn sống rất tốt, chết khi nào hả!”

Nhìn người đàn ông đối diện tức giận đến nhảy nhót lung tung trực tiếp đấm ngực, Hạ Mộc Cẩn nhịn không được mềm khóe môi, nhẹ nhàng cười,

“Sở thiếu, tôi chỉ là giả dụ thôi, anh không cần kích động như vậy.”

“Giả dụ cũng không được!” Vẻ mặt Sở Nam Xuyên ác hàn lã chã, “Nếu như bị con trai của chúng ta nghe được, sẽ rất thương tâm đó!”

……

Hạ Mộc Cẩn bỗng chốc hơi giật mình, có chút ngây ngẩn cả người.

Con trai của chúng ta ư? Trong lúc nhất thời, nhịp tim của Hạ Mộc Cẩn như sấm, hoảng hốt nhìn anh, lại không nói một chữ nên lời.

Sở Nam Xuyên thấy biểu tình của Hạ Mộc Cẩn không đúng,

“Cô làm sao vậy?”

Hạ Mộc Cẩn theo bản năng nắm thật chặt nắm tay, “Anh vừa mới nói con trai của chúng ta.”

Sở Nam Xuyên hồi tưởng một chút,

“Đúng vậy! Tiểu Quang không phải là con trai của chúng ta sao?”

Hạ Mộc Cẩn lại bị hỏi nghẹn.

Nghĩ đi nghĩ lại, đúng vậy, Tiểu Quang không chỉ có là con trai của cô, cũng là con anh, điểm này, cô không có cách nào phủ nhận.

Chỉ là, Sở thiếu, có phải anh nói quá tự nhiên rồi không.

……

Hạ Mộc Cẩn không rối rắm nữa, lại tiếp tục đề tài vừa mới bị thiếu gia trêu chọc này làm trật,

“Sở thiếu, mặc kệ như thế nào, tôi đều sẽ không tách ra khỏi Tiểu Quang.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.