Chương trước
Chương sau
Editor: May

Cho dù là ác ma, bỗng nhiên có một ngày, chung quanh vẩy đầy ánh sáng màu vàng nhạt, thời gian dài, anh cũng sẽ yêu thích loại cuộc sống này.

Cho nên, đừng rời khỏi anh lần nữa, nếu không, anh thật là vạn kiếp bất phục……

Trong lòng Thịnh Vị Ương chợt giật mình, tên này đã bị đánh đến mặt mũi bầm dập, nhìn thấy anh cười, cô lại có thể vẫn động lòng.

Thịnh Vị Ương lại ở trong lòng rít gào lần thứ tám trăm, Thịnh Vị Ương, mày thật là không có thuốc nào cứu được.

……

Thịnh Vị Ương bỗng nhiên lại nghĩ tới cái gì đó, “Nha” một tiếng, đột nhiên liền nhấc đầu, nhìn về phía đồng hồ treo tường kiểu châu Âu trên vách tường, sau đó lại cuống quít rút ra đứng dậy từ trong lòng ngực Hoàng Phủ Bạc Ái.

Hoàng Phủ Bạc Ái chợt cả kinh, bắt lấy cánh tay của cô, nắm đến rất chặt rất chặt, “Tiểu Vị Ương, em đi đâu đó?”

Thịnh Vị Ương bỗng chốc quay đầu lại, liền thấy trên mặt chật vật của anh, một mảnh thần sắc bất an!

Anh sợ cô rời đi!

Nha! Vừa rồi còn rất lòng tôi tiêu sái đuổi cô cút! Đáng đời anh cố chống đỡ đến chết đi!  

Thịnh Vị Ương trở tay nắm lại, mười ngón giao nhau, gắt gao chế trụ, thực ghét bỏ thưởng một ánh mắt xem thường, trong miệng lại nói ra lời nói ôn nhu nhất,

“Tên ngốc, hôm nay là sinh nhật anh, em tự tay làm bánh sinh nhật cho anh, nhanh chóng đi ăn, còn có nửa tiếng nữa sinh nhật sẽ trôi qua rồi.”

Nói xong, Thịnh Vị Ương lại hất hất cằm, về phương hướng đồng hồ treo trên vách tường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.