Kích cuồng làm cho người ta hít thởkhông thông, mãnh liệt làm cho người ta choáng váng mờ mắt trong tìnhái, sau khi trãi qua hơn mười mấy giờ liên tiếp bị ép buộc, rốt cục,trong tiếng run rẩy cầu xin đáng thương của người phụ nữ, người nào đómới tâm không cam tình không nguyện buông tha cho cô.Hứa Mạn Tuyết nặng nề thở hào hển, nhìnngười đàn ông vẫn còn chưa thỏa mãn, âm thầm kêu khổ, quả nhiên, khôngnên bỏ đói anh lâu quá, bằng không người vất vả chịu khổ cuối cùng vẫnlà cô.
Lục Phi Dương ôm thân mình kiều nhuyễncủa cô, trong lòng dâng lên vô hạn nhu tình, lần này là cô chủ động đếncầu hòa, khóe miệng gợi lên độ cong vừa lòng. Ai, Lục Phi Dương, anhthật sự là xong đời, sau khi bị người phụ nữ này hung hăng nhục nhã nhưvậy, ngay lúc cô mềm giọng nhỏ nhẹ vài tiếng, lại rơi vào.
Hứa Mạn Tuyết, em thật sự là khắc tinhcủa anh, cô ôn nhu nằm trong lòng anh, cố gắng bình ổn hơi thở, sau mộtlúc lâu, hai người đều không nói chuyện, đều sa vào trong sự ấm áp tìnhyêu.
“Em gặp bà ấy.” Bỗng nhiên, cô mở miệng nhẹ nhàng mà nói.
“Ai?” Anh miễn cưỡng vỗ về cái lưng mềm mại như tơ lụa của cô, hoàn toàn thỏa mãn và thả lỏng.
“Mẹ.” Thân thể dưới thân đột nhiên cứng đờ, trong mắt cô hiện lên ý cười.
“…… Nha.” Tiếng nói nam tính rầu rĩ.
“Em cùng bà nói chuyện rất lâu, xem như đã giải khai khúc mắc nhiều năm.” Nhắm mắt lại, cúi đầu nói hết.
“Ân.” Nhu tình tiếp tục vuốt ve, nhưng mà tốc độ rõ ràng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-phuc-bang-son-my-nhan/1540342/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.