1. Phun tào
Phun tào: Lải nhải, trào phúng người khác.
Từ từ ở chung với nhau, tôi mới phát hiện tôi và Trùng Tử có khá nhiều điểm giống nhau, trong đó rõ ràng nhất chính là phun tào… Nhắm vào Trình Ý.
Trình Ý là một người nghiêm túc đến từng milimet đối với hết thảy mọi việc, anh tôi mỗi lần cũng không ngại phiền sắp xếp khung ảnh, bình hoa hoặc mọi thứ trên kệ thẳng băng.
Ngoài ra, thời điểm Trình Ý nấu cơm bỏ muối còn phải nghiêm ngặt dựa theo số lượng quy định trên thực đơn, còn đặc biệt mua một cái muỗng phẳng, muối bị múc nhiều còn có thể gạt ra bớt.
Còn có quai cầm cốc uống trà trên bàn đều nhất định phải quay về một hướng.
TV trước khi tắt phải bấm về kênh số một.
Cuộn giấy vệ sinh trong toalet nhất định phải để chừa một khúc ở bên ngoài.
Vân vân và vân vân.
Tôi: Chứng cưỡng bách lại tái phát, hôm nay nhất định chưa uống thuốc, liệu bệnh sẽ biến chứng thành “Cảm thấy mình cute phô mai que” hay không?
Trùng Tử: Vào giờ phút này, ảnh không còn là người, ảnh không còn là người, hàng vạn sao Xử Nữ anh linh đã bám vào trên người của ảnh.
“Em biết không, anh của em không chỉ cưỡng bách riêng mình ảnh, ảnh còn cưỡng bách anh!” Trùng Tử oán giận với tôi chuyện như vầy, “Hơn nửa đêm, ảnh đem anh lật qua lật lại chỉ vì anh nằm nhích sang bên trái, ảnh có bao nhiêu bệnh trạng mới có thể đến mức độ này.”
Tôi não bổ hơn nửa đêm, anh tôi cùng Trùng Tử ngủ trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-quan-sat-cp-nay-o-cu-ly-gan/1352277/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.