Ngu Trà không biết đời trước có xảy ra chuyện này hay không.
Đời trước trong lòng cô Lục Dĩ Hoài là một tên biến thái, ác ma, mỗi lần đều tránh còn không kịp, sao có thể quan tâm đến tin tức liên quan đến hắn.
Nhưng học chung một ngôi trường, cũng có thể nghe được một số việc, Đường Hiểu Thanh thích Lục Dĩ Hoài có thể nói là toàn trường đều biết, lần ngoài ý muốn đó cũng rất nhiều người biết.
Đường Hiểu Thanh sẽ trả thù sao?
"Cậu đang nghĩ gì vậy?" Lâm Thu Thu phất tay, "Vừa về liền mang bộ dạng thất hồn lạc phách, như thế nào, thất tình?"
Ngu Trà lắc đầu, nhịn không được hỏi: "Một người có thể ác độc đến trình độ nào?
Lâm Thu Thu ngô một tiếng: "Rất lớn. Lòng người phức tạp, ác ý của một người không thể nào lường được, đó là bản tính của con người."
Tâm Ngu Trà trầm xuống.
Đời này Lục Dĩ Hoài trị liệu chắc hẳn sẽ tương đối thuận lợi, nếu Đường Hiểu Thanh lại làm khó dễ gì đó, không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
"Không được."
Cô cần phải ngăn chuyện này xảy ra.
"Cậu nói không được gì."
"Không có gì."
Lâm Thu Thu cũng không thể biết được cô đang nghĩ gì, nhún nhún vai không hỏi lại.
Sau khi tiết tự học buổi tối kết thúc, Ngu Trà chuẩn bị đi cùng hai người Lâm Thu Thu, nhưng xe Lục gia đã chờ ở ngoài, Lục Dĩ Hoài đã ngồi đằng sau từ trước.
Xe không chạy, hiển nhiên là đang đợi người.
Thượng Thần một tay đem Ngu Trà đẩy qua, "Mau trở về thôi."
"Bọn mình sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-nuong-chieu-anh-trang-sang/187880/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.