"... Sẽ không có ai biết chuyện này, mẹ sẽ trực tiếp đè nó xuống, người đến khu du lịch cũng không nhiều."
Trần Mẫn Quyên thấp giọng nói ra từng câu từng chữ: "Minh Nhã, bây giờ con cần phải tỉnh lại, không ai có thể đánh bại được con, con phải nhớ kỹ chuyện này, con còn nhớ fan trên Weibo của mình không?"
Nhớ, đương nhiên nhớ.
Ngu Minh Nhã bừng tỉnh khỏi giấc mộng, hình tượng cô ta cực khổ xây dựng mười mấy năm sao lại có thể sụp đổ như vậy.
"Mẹ, con biết rồi." Cô ta khàn giọng đáp, "Con sẽ điều chỉnh lại, mẹ yên tâm, con sẽ không trở nên yếu đuối."
"Đây mới là con gái của mẹ." Trần Mẫn Quyên khích lệ nói.
Bà ta không nói đến Lương Vân, cũng không nói mình đã điều tra mọi chuyện, sợ kích thích con gái vừa hồi phục lại của mình.
Đột nhiên Ngu Minh Nhã nhớ đến một việc, "Mẹ, con gặp Ngu Trà ở khu du lịch... Nó có thể biết chuyện này hay không?"
Nếu Ngu Trà biết được...
Ngu Minh Nhã cảm thấy mình sẽ bị Ngu Trà bắt chẹt.
"Sẽ không." Trần Mẫn Quyên cũng nhíu mày, "Mẹ đã xem camera ghi hình, không có nhiều người thấy lắm, không có Ngu Trà trong đó, hơn nữa cho dù nó biết được thì cũng không dám nói ra đâu."
"Vậy là tốt rồi." Ngu Minh Nhã gật đầu, rồi lại không thể không nhớ đến sự thay đổi của Ngu Trà, trong lòng cũng yên tâm.
Về mặt khác, cô ta ghen ghét với Ngu Trà.
Rõ ràng cô ta xuất sắc hơn Ngu Trà, gia thế cô ta tốt hơn cô, vì cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-nuong-chieu-anh-trang-sang/1472542/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.