Lục Dĩ Hoài đặt tay lên người cô gái, giữ lấy thật chặt.
Ngu Trà hoảng sợ, muốn rút ra nhưng không thể, ngón tay bị hắn nắm trong lòng bàn tay, trong lòng cũng theo đó mà run lên.
Cô hỏi: “Anh muốn làm gì a?”
Lục Dĩ Hoài nói: “Dạy em.”
“…”
Ngu Trà nghĩ rằng Lục Dĩ Hoài nói dạy là dùng lời nói chỉ cô, không nghĩ rằng là đích thân cầm tay hướng dẫn, có một loại cảm giác không thể theo kịp tiết tấu của hắn.
Hắn ở sau lưng cô, cầm tay cô, giúp cô chỉnh lại tư thế, nhẹ nhàng di chuyển cánh tay cô.
Trước kia Ngu Trà đã xem phim, trong đó nam chính chỉ nữ chính chơi game hay bi-a, khoảng cách của bọn họ rất gần, lúc này cô đứng cách Lục Dĩ Hoài không gần lắm nhưng lại cho cô cảm giác như nhau.
Cuối cùng cô cũng biết khi đó tại sao các nữ chính đều thất thần, vì căn bản không thể bình tĩnh được…
“Đừng thất thần.”
Tai Ngu Trà đỏ lên, thở phào một hơi, tập trung vào cây gậy trong tay.
Cô nhỏ giọng hỏi: “Anh chắc chắn nếu cứ như vậy thì tôi sẽ không đánh hụt sao?”
“Em thấy như thế nào?” Lục Dĩ Hoài cười cười, sắc mặt lạnh lùng giống như băng tuyết đang tan rã, tạo ra từng giọt nước tinh khiết, “Nếu vẫn đánh hụt thì em sẽ làm gì?”
Ngu Trà nghĩ nghĩ, “Không chơi nữa.”
Dù sao cô cũng không phải dân chuyên nghiệp, chỉ là chơi thử mà thôi, cố chấp cũng chỉ làm mệt chính mình, dù sao khu du lịch cũng có rất nhiều thứ, cô có thể chơi cái khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-nuong-chieu-anh-trang-sang/1472537/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.