☆
Cố Linh Trạch nghe thấy cái xưng hô Cẩu Tử ca này, tức khắc cả người đều không tốt.
Nghĩ đến trước đây hắn là kỳ tài có một không hai của Quy Nhất phái, vừa tròn hai mươi tuổi đã có thể trở thành thiên sư, cái xưng hô này thật sự là xấu hổ.
Cố Linh Trạch nghiêm túc nhìn Kim Tử, nói: "Ta nhận ra ngươi, Tiểu Kim Tử, còn có, về sau không cần kêu ta Cẩu Tử ca, vẫn là kêu ta ca đi, ta cũng có tên của mình, tên ta là Cố Linh Trạch." Nói xong sờ sờ đầu nhỏ của Kim Tử.
Kim Tử ngây ngốc nhìn hắn trong chốc lát, đột nhiên xoay người chạy đi ra ngoài.
Không đến nửa phút, lại như một cơn gió chạy vào trong, nắm tay Linh Tử, "Ca! Ca, Linh Tử gọi là gì? Linh Tử gọi là gì?"
Kim Tử chạy nhanh đến thở không ra hơi, lại không nhận ra chính mình đang đặt câu hỏi vô cùng ngốc nghếch.
Cố Linh Trạch cười cười, mỗi tay ôm một hài tử bế lên giường.
Chỉ vào cái mũi của Kim Tử ngốc nói: "Ngươi đều kêu nàng Linh Tử, ta còn có thể gọi là gì? Bất quá tên của hai người các người nhất định phải sửa, không thể lại tiếp tục dùng tên gọi qua loa như vậy, Kim Tử ngươi về sau còn phải đến học đường đọc sách."
Kim Tử nghe Cố Linh Trạch nói xong, vành mắt nháy mắt liền đỏ.
Hắn nghẹn ngào hỏi: "Ta có thể đọc sách sao? Ca." Hỏi xong lại cúi đầu, dùng sức lấy tay áo chà sát hai lần trên mặt.
"Ta không đọc sách, ta hy vọng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-ruong-cua-thien-su/1196573/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.