Edit: Hồ ly lông xù
Kinh thành, sóng êm gió lặng.
Hứa Châu, sát khí dâng trào.
Lúc này, vương phủ nhìn như yên bình, nhưng thực tế đã thành trung tâm bão táp, chẳng qua mọi người vẫn mờ mịt chưa phát giác thôi.
Một tháng trôi qua trong nháy mắt.
Hoàn toàn không có tin tức của Dạ Cảnh Niên.
Hai tháng trôi qua trong lặng lẽ.
Vẫn không hề có tin tức của Dạ Cảnh Niên.
Chớp mắt đã nửa năm trôi qua, gần đến giao thừa.
''Tháng chạp năm nay so với năm trước còn lạnh hơn a.''
Đi dạo trên đường Trường An, Lăng Hiểu nắm chặt áo choàng của mình.
''Có vẻ như sắp có tuyết rơi.''
Vệ Tĩnh đi phía sau Lăng Hiểu thấp giọng nỉ non: ''Không biết vương gia, lúc này... Người ở chỗ nào? Đã mặc thêm áo bông chưa?''
''Vương gia...''
Lăng Hiểu thở dài: ''Hắn thông minh như vậy nhất định sống tốt hơn chúng ta.''
Vệ Tĩnh gật đầu, sau đó quay đầu nhìn Lăng Hiểu: ''Giao thừa... Không biết vương gia có thể trở về không, chúng ta mua nhiều đồ như vậy, thật sự có thể ăn hết sao?''
Những ngày Dạ Cảnh Niên không có ở đây, phòng thu chi của vương phủ thực sự tiết kiệm được không ít bạc, chớp mắt đã sắp qua năm, Lăng Hiểu cố ý lấy một chút bạc rồi dẫn theo Vệ Tĩnh ra ngoài mua đồ.
Kết quả càng mua càng nhiều.
''Mua cũng đã mua rồi, mang tất cả về đi.'' Lăng Hiểu nhỏ giọng nói.
''Được.''
Vệ Tĩnh gật đầu, mặc dù Lăng Hiểu trông rất bình tĩnh, nhưng Vệ Tĩnh nhìn ra được, nàng cũng rất lo lắng an nguy của vương gia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/894842/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.