Ban đêm, ngự thư phòng.
Nửa đêm canh ba, bệ hạ đương triều vẫn còn ở ngự thư phòng phê duyệt tấu chương, chưa từng dừng lại nghỉ ngơi.
"Bệ hạ."
Tổng quản nội thị tuổi khá lớn bưng lên một ly trà sâm, nhẹ nhàng đặt trên bàn: "Bệ hạ, thời gian không còn sớm, nên đi nghỉ ngơi thôi."
"A...?"
Dạ Bắc Hoàng buông bút lông trong tay xuống, nhẹ nhàng xoa mi tâm của chính mình: "Bây giờ trẫm ngược lại không cảm thấy mệt mỏi lắm."
Nói xong, hắn giơ tay cầm chén trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, sắc mặt hơi đổi: "Trà này..."
"Hồi bệ hạ, là Doanh phi nương nương chính tay pha."
Tổng quản nội thị ngoan ngoãn trả lời một câu: "Tám phần vì chọc giận bệ hạ, cho nên mới..."
"Nàng có tâm rồi. Nhớ năm đó trẫm còn ở Thanh An điện, trẫm rất thích tay nghề của nàng, nàng xem như là một nữ tử thông minh khéo léo."
Dạ Bắc Hoàng nhẹ giọng trả lời, ánh mắt nhớ lại một chút hồi ức.
Thân là đế vương, hậu cung giai nhân ba ngàn, cũng không phải sẽ nhớ rõ từng người, cũng không phải không có nữ nhân nào đáng để hắn lãng phí tâm tư.
Doanh phi vốn dĩ chỉ là một cung nữ, nhưng quả thật thông minh xinh đẹp, một người rất khéo léo.
"Bệ hạ, vậy tối nay..."
Tổng quản nội thị một bên thử thăm dò: "Có muốn qua chỗ Doanh phi nương nương hay không?"
"Hửm?"
Dạ Bắc Hoàng nâng ánh mắt nhìn thoáng qua tổng quản nội thị theo hắn nhiều năm: "Như thế nào? Nhạc Lương, ngươi nhận của Thanh Nguyệt cung đồ gì rồi sao?"
"Thần không dám."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/894835/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.