"Điện hạ?"
Lăng Hiểu nhìn thấy bộ dạng muốn làm chuyện xấu của Dạ Cảnh Niên, đành phải kêu một tiếng.
"Suỵt!"
Dạ Cảnh Niên nhìn về phía Lăng Hiểu ra dấu hiệu im lặng, lập tức kéo Lăng Hiểu tới chỗ nội thất, lấy ra hai bộ nam trang, còn có hai bộ đồ của nội thị.
"Mau thay quần áo đi."
"Ngươi muốn làm gì?" Lăng Hiểu đột nhiên cảm thấy không lành.
"Xuất cung nha!". Chương ?ới nhấ? ?ại ﹍ ?ru??ru? en.Vn ﹍
Dạ Cảnh Niên vẻ mặt bình thường: "Ngươi đã quên lời hứa với ta ngày xưa sao, đợi ta cao hơn ngươi, sẽ dẫn ta xuất cung mà." Hắn khoa tay múa chân, hiện tại hắn cao hơn Lăng Hiểu không ít.
Lăng Hiểu: Sao đứa nhỏ này trí nhớ đột nhiên tốt ra vậy?
"Nhưng mà..."
Lăng Hiểu còn muốn nói cái gì đó, Dạ Cảnh Niên một bên đã thay trang phục: "Ngươi yên tâm, ta đã bảo Mộc An bố trí tốt rồi, hồi nãy từ sân đấu trở về, ta giả bộ bị thương, bây giờ không ai tới quấy rầy chúng ta đâu, chúng ta mau rời đi đi, trước tối có thể hồi cung rồi."
"Thật sự không sao chứ?"
"Tuyệt đối không thành vấn đề!" Dạ Cảnh Niên thề son sắt.
Kìa...
Lăng Hiểu do dự một chút, cuối cùng cắn răng một cái, đến chỗ sau bình phong, thay đổi quần áo.
Nàng sinh ra trong hoàng thành, lớn lên trong hoàng thành, sắp đến hai mươi rồi, nhưng chưa lần nào bước ra ngoài cung, thực ra...
So với Dạ Cảnh Niên, Lăng Hiểu càng muốn ra bên ngoài nhiều hơn!
Chẳng qua mấy năm nay đi theo Ngô Trần, dần dần làm quen, Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/894829/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.