Edit: Hồ ly lông xù
''Cha nuôi.''
Lăng Hiểu nhanh chóng chạy vào trong phòng, quả nhiên thấy Ngô Trần ngồi ở mép giường đang tự mình bôi thuốc.
Trên đầu vai hắn có một vết thương, vết thương kia rất sâu, có vẻ như bị binh khí gây thương tích, hiện tại vết thương vẫn còn chảy máu.
''Ngươi bị thương!''
Lăng Hiểu khẩn trương đi tới.
''Đừng làm ồn, ta không sao.''
Ngô Trần nhìn Lăng Hiểu một cái, sau đó chỉ chỉ sang lọ Kim Sang Dược: ''Nha đầu ngươi trở về thật đúng lúc, mau bôi thuốc cho ta, vị trí vết thương này ta tự bôi thuốc khá bất tiện.''
''Vâng.''
Lăng Hiểu gật đầu, đứng một bên từ từ bôi thuốc cho Ngô Trần.
Kể từ lúc Lăng Hiểu thấy Ngô Trần nửa đêm mặc y phục dạ hành trở về khi còn nhỏ, Lăng Hiểu đã biết thân phận của người cha nuôi này cũng không hề đơn giản.
Bây giờ nhìn lại...
Quả thật là như thế.
Trong phòng mùi thuốc càng đậm, nhưng cả hai đều không lên tiếng.
Hô hấp của Ngô Trần rất vững vàng, tựa như không cảm thấy đau đớn chút nào.
''Lăng Hiểu.''
Cuối cùng, giọng nói ôn hòa dễ nghe của Ngô Trần đã phá vỡ sự trầm mặc trong phòng.
''Ngươi không thấy tò mò sao?''
''Tò mò cái gì?''
Lăng Hiểu thoa xong Kim Sang Dược, sau đó băng bó vết thương giúp Ngô Trần, vừa băng bó vừa nói nhỏ: ''Từ nhỏ cha nuôi đã dạy ta, không hỏi những cái không nên hỏi, người có lòng hiếu kì quá nặng, mạng cũng rất ngắn.''
''Aiz, ngươi, nha đầu này.''
Ngô Trần cười nhạt, nha đầu Lăng Hiểu này thông minh lanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/894824/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.