Trong thư phòng.
Lăng Hiểu và Hoắc Hoài An, hai người cứ im lặng như vậy mà nhìn nhau, không ai nhường ai.
Nhưng mà, một lát sau ---
"Ba"!
Trong phòng đột nhiên vang lên một tiếng động kì dị.
Hoắc Hoài An ngẩn ra, liền thấy Lăng Hiểu không biết móc một viên gạch ra từ đâu, trực tiếp đập một cái trên bàn sách.
Cái bàn sách dùng gỗ đỏ hàng real kia, lập tức nứt ra vô số đường vân.
Sắp... chia năm sẻ bảy!
Hoắc Hoài An: DM, đây là ý gì? Đe dọa?
"Ôi thật có lỗi, tay trơn."
Lăng Hiểu cười khẽ nói, nhưng mà trong ánh mắt, một chút áy náy cũng không có!
"Cô..."
Hoắc Hoài An sững người, hắn không nghĩ đến việc Lăng Hiểu có thể mở miệng nói chuyện được.
Mặc dù là người đã đọc thuộc kịch bản, hẵn đã biết từ trước rằng "chứng câm" của Lăng Hiểu chỉ là tâm bệnh, nhưng không nghĩ rằng sẽ khỏi nhanh đến như vậy.
"Bàn đọc sách này nhìn có vẻ rất nhiều tiền, anh tìm Lăng Vân Sinh đòi bồi thường đi."
Lăng Hiểu vừa nói vừa vuốt ve cục gạch của mình: "Đúng rồi, Hoắc công tử, vừa rồi anh nói cái gì, tôi nghe không rõ lắm, anh nói lại một lần nữa được không?". Google ngay trang ( TRÙMTRU YỆN. vn )
Vừa nói, Lăng Hiểu vừa cầm cục gạch lên, rất quen thuộc mà ném ném.
Cái cảm giác quen thuộc này, cái cảm giác thuận tay này!
Thật tuyệt.
Hoắc Hoài An:...
Từ Từ, kịch bản này không đúng.
"Hệ thống, người phụ nữ này có chút tà môn, ta cần bao nhiều vũ lực giá trị mới có thể đối phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/894805/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.