Edit: cầm thú
"Này không phải công tử của Vô Thương lão đệ sao?"
"Vô Thương năm đó là đệ nhất thiên tài trong chúng ta, con của ngươi nhất định cũng rất lợi hại!"
"Đúng vậy, mấy năm nay ngươi lại cứ che giấu quý công tử, hôm nay phải để chúng ta chứng kiến sự lợi hại của thiếu đương gia Thượng Võ thành đi!"
Mọi người ngươi một câu ta một câu, căn bản không cho Lăng Vô Thương mở miệng nói chuyện.
Nhóm người bọn họ, thời niên thiếu đều sống dưới bóng ma thiên tài Lăng Vô Thương!
Nhiều năm như vậy, trong lòng người nào không bực bội chứ?
Lần này chủ nhà đã lên tiếng, đặc biệt để Lăng Vô Thương mang Lăng Tiêu tới tham gia thọ yến, mọi người chính là chờ cơ hội này!
Vốn cho là Lăng Tiêu không thể lên sân khấu, bọn hắn nhiều nhất là châm chọc khiêu khích vài câu cho đã thì thôi, lại không nghĩ rằng, hiện thực khiến mọi người một phen kinh hỉ!
Đây không phải công tử phế vật không có tu vi sao, chủ động xuất chiến à?
Thật đúng là... tiểu tử không biết trời cao đất rộng!
Mà lúc này, ở giữa sân võ, Lăng Phóng đang nhìn chằm chằm Lăng Hiểu, đáy mắt tràn đầy trào phóng: "Ngươi là Lăng Tiêu?"
"Chính là ta."
Lăng Hiểu cười nhạt: "Chẳng phải ngươi muốn so tài với người của Thượng Võ thành sao, vậy thì bắt đầu đi."
"Ngươi muốn so với ta? Ha ha"
Lăng Phóng cười lắc đầu, đáy mắt đầy khinh thường: "Ngươi quá yếu, trên người ngay cả tia khí huyết như người bình thường cũng không có, còn muốn luận võ với tứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/894725/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.