Chương trước
Chương sau
Edit: Thu Hương
Thế giới hiện thực
Lôi ca từ trong khoang trò chơi của mình tỉnh lại, đầu óc choáng váng, đợi mười mấy giây, hắn lúc này mới chậm rãi đứng dậy, nhìn đồng hồ.
Đúng tám giờ tối.
Khá tốt, không tính quá muộn, nếu như qua chín giờ, chắc chắn sẽ bị cha mắng chết.
Hắn vội vàng thay một bộ quần áo, cầm điện thoại di động, đi đến tiệm thịt nướng nhà mình, vừa đi vừa theo thói quen lướt điện thoại.
Hắn mở diễn đàn trò chơi <<Thần Lâm>>, lúc này cách thời gian bản closed beta mở ra đã tám tiếng, diễn đàn đã có không ít thiệp.
Lôi ca tùy tiện chọn một cái bài đăng trong đó, đại đa số đều là người chơi bản closed beta nói về trải nhiệm của mình.
Tọa độ trấn Lạc Diệp, trò chơi này phong cảnh thế giới quá đẹp!
Tỷ lệ thời gian trong <<Thần Lâm>> so với thế giới thực là 1:1, thể nhiệm rất thật, quả thật giống như sống cuộc đời thứ hai!
Những bài viết đầu của diễn đàn đều là người chơi tải lên đồ họa và cảm nhận.
Không sai, trò chơi này quả thực rất chân thật.
Lôi ca cũng có cảm giác như vậy, cảm giác bản thân... giống như thật sự chuyển kiếp đến một cái đại lục khác vậy, ngay cả NPC cũng nhân tính hóa như vậy.
Hắn lại kéo xuống bên dưới, phong cách đột nhiên biến đổi ---
Mẹ nó! Thăng cấp thật là khó! Sáu tiếng, ta mới đến level 2!
Lý Khắc Trấn, "bản đồ tử vong" của tân thủ, cái trấn nhỏ đó bên ngoài đều là ma thú, thật là đáng sợ!]
....
Bên dưới thiệu đều đang nói, trò chơi <<Thần Lâm>> thăng cấp đặc biệt chậm, hơn nữa ma thú trong đó của đều rất khó đánh, coi như là cấp thấp nhất ma thỏ, cũng phải đánh mất mấy phút, mới có thể đánh chết một con.
Tóm lại...
Muốn thăng cấp thật sự rất khó khăn!
Lôi ca hơi buồn bực ---
Bọn họ chơi chẳng lẽ không phải cùng một trò chơi sao?
Thăng cấp rất khó khăn sao?
Không có a!
Còn có những nghiệm vụ săn đánh ma thú kia, có nhiệm vụ như vậy sao?
Trong trấn La Tây rõ ràng đều là nhiệm vụ làm việc vặt mà, hơn nữa bên ngoài nơi nào có cái gì mà ma thú bóng dáng!
Hay là...
Mỗi một tân thủ lại có thiết lập bản đồ khác nhau?
Lôi ca suy nghĩ một chút, cảm thấy trấn La Tây có lẽ là nghiêng về kiểu bản đồ sinh hoạt hằng ngày?
Đại khái đi.
**
Thế giới <<Thần Lâm>>
Ăn một chuỗi mâm thịt nướng, đối với Giang Tiểu Loan mà nói căn bản không phải việc gì khó khăn, cô ăn ngốn nghiến, mấy phút liền giải quyết.
Lăng Hiểu ở bên cạnh nhìn đến trợn mắt há mồm ---
Cái nữ người chơi Loan Loan này, nhìn qua cũng chỉ mười sáu, mười bảy tuổi, vóc người so với Lăng Hiểu còn nhỏ gầy, thật không nghĩ tới lại có thể ăn như vậy!
Đây không lẽ là...
Thiên phú dị bẩm!
Lăng Hiểu vô cùng vui vẻ, giơ tay lên liền ném cho Giang Tiểu Loan một cây pháp trượng xinh đẹp ---
Tinh xảo ma pháp trương (phẩm chất xuất sắc)
Cấp bậc: 5
Chức nghiệp hạn chế: Thông dụng
Thuộc tính vũ khí: Ma pháp +10, ma pháp công kích +10
Vũ khí cấp 10 trở xuống đều thuộc loại vũ khí thông dụng, tất cả tân thủ đều có thể sử dụng.
Lại là một cái đồ lam?
Hơn nữa lần này lại là ma pháp trượng?
Giang Tiểu Loan nhận được ma pháp trượng thì vô cùng hưng phấn, mặc dù còn không có đổi chức nghiệp, nhưng đúng là cô nghiêng về đánh công kích tầm xa như ma pháp sư hơn.
Chẳng qua là...
Giang Tiểu Loan cầm ma pháp trượng trong tay, lại nhận được hệ thống nhắc nhở.
Người chơi level chưa đủ, không thể sử dụng vũ khí.
Đúng rồi, cây ma pháp trượng này yêu cầu level thấp nhất là 5, mà Giang Tiểu Loan...
Ngày hôm nay cô ở trong trò chơi ngoài khắp nơi dạo chơi, chính là ăn ăn, căn bản không có thăng cấp!
Vẫn chỉ là một cái cấp bậc rác rưởi level 1!
Giang Tiểu Loan: o(╥﹏╥)o
Rác rưởi như vậy, cô cũng không muốn.
Chỉ có thể đổ thừa cho đồ ăn quá mức mê người...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.