Edit: Hồ ly lông xù 
Kể từ ngày hôm đó, Lăng Hiểu thường xuyên nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé của cậu ta, nghe nói hình như cậu ta bị mất trí nhớ được viện trưởng nhặt về, viện trưởng đại nhân còn nghiêm túc đặt cho cậu ta một cái tên gọi là Tiểu Minh! 
Uhm, cái tên này... có vẻ như, rất phổ biến. 
Cũng chẳng còn cách nào, viện trưởng vẫn luôn thể hiện mình là người thông thái như thế. 
Tiểu Minh là người hướng nội, thường không thích nói chuyện cùng người khác, nhưng lại hay lẽo đẽo bám theo Lăng Hiểu, có lẽ do Lăng Hiểu có thể cướp được nhiều đồ ăn ngon? 
Lăng Hiểu: Hết cách a, ai bảo chị đây sức lực tràn trề chứ? 
Nhưng cái đuôi nhỏ này bám theo cô cũng chẳng được bao lâu, bởi vì mùa đông năm ấy, Tiểu Minh rời khỏi cô nhi viện. 
Ba mẹ cậu ta đã tìm được cậu ta. 
Ngày chia tay, Lăng Hiểu hết sức nghiêm túc tặng Tiểu Minh một túi khoai tây chiên: ''Cái này cho nhóc.'' 
''Chị Lăng Hiểu!'' 
Tiểu Minh ngạc nhiên nhìn Lăng Hiểu, cảm động muốn khóc. 
''Sau này nhớ thường xuyên quay lại đây nha, đúng rồi, người ta thường nói tích thuỷ chi ân, dũng tuyền tương báo*, cho nên, sau này cậu phải mua thật nhiều đồ ăn ngon cho chị đó!'' 
(* Nhận một giọt nước ân nghĩa thì phải dùng cả con suối để báo đáp) 
Lăng Hiểu vừa nói, vừa lén liếc nhìn chiếc xe màu đen sang trọng phía sau lưng Tiểu Minh. 
Nó ít nhất cũng phải mấy trăm vạn! 
Có tiền! Đại gia a! 
Người có tiền có của như vậy chắc sẽ chẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/894550/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.