Edit: Quàng Thượng 
Hiện giờ cách trận đại chiến năm đó ở Thiên Diễn Tông đã qua đi mười năm. 
Trải qua mười năm chuyện đời thay đổi, đã không còn Thiên Diễn Tông, còn có các tông môn khác chậm rãi nổi lên. 
Lăng Thiên Kiếm Tông trải qua mười năm nghỉ ngơi lấy lại sức cuối cùng cũng khôi phục lại một ít nguyên khí, hiện giờ Tả Việt đã làm chủ tông môn, hắn hiện giờ là người mạnh nhất Lăng Thiên Kiếm Tông, chỉ là tu vi của hắn trước sau như một đều dừng lại ở Phân Thần kỳ đại viên mãn, chậm chạp không có dấu hiệu sẽ đột phá đến Độ Kiếp kỳ. 
Theo người ngoài nhìn xem thì cho dù là thiên tài cũng sẽ có bình cảnh. 
Nhưng mà chỉ có mình Tả Việt biết, hắn có một khúc mắt. 
Khúc mắt không giải được, hắn sẽ vĩnh viễn không thể thăng cấp. 
Trận chiến mười năm trước ở Thiên Diễn Tông, cuối cùng là do hắn tự tay giết Hoắc Đông Lưu, vì báo thù cho những đệ tử trong sư môn, chỉ là... 
Tả Việt hoàn toàn không vui nổi. 
"Ngươi chưa từng thắng nổi ta." 
Rõ ràng là thân trúng vô số kiếm, hơi thở mỏng manh nhưng Hoắc Đông Lưu lại vẫn tiêu sái tùy ý như cũ. 
Hắn gắt gao ôm thi thể trong lòng ngực của mình, trên mặt cũng không có sợ hãi trước khi chết, chỉ có nụ cười hài lòng. 
Hắn và Lăng Hiểu đều chết trong trận đại chiến kia. 
Cho đến chết, Hoắc Đông Lưu đều ôm thi thể Lăng Hiểu, chết cũng không rời xa nhau -- 
Đến chết không đổi. 
Đó chính là.... 
Tình yêu sao? 
Tả Việt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/894547/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.