Edit: cầm thú
"Cô Lăng, đây là..."
Mạc Thiếu Khanh nhìn Bạch Trăn trong túi áo khoác của Lăng Hiểu, ánh mắt có chút kì dị.
Tô Nhược Băng tu vi thấp, cho nên nhìn thấy con vật này chỉ là sủng vật bình thường.
Nhưng Mạc Thiếu Khanh tốt xấu gì cũng là võ giả thất trọng, cảm giác của ông nhạy bén, nhìn động vật nhỏ lông xù xì này dường như vô hại nhưng trên người nó có khí tức rất nguy hiểm.
Ít nhất...
Với ông ta mà nói, là vật rất nguy hiểm.
"Thú cưng anh trai tôi đưa cho."
Lăng Hiểu mỉm cười lấy Bạch Trăn trong túi áo ra, đặt trong lòng bàn tay, sau đó thuận tiện vuốt lông cho hắn ---
"Oa! Thật đáng yêu!"
"Đáng yêu quá!"
"Cô Lăng, em cũng muốn sờ nó."
Nhóm nữ học sinh tràn đầy trái tim thiếu nữ, tất cả ánh mắt sáng lên nhìn chằm chằm vật nhỏ trong tay Lăng Hiểu, nóng lòng muốn sờ thử.
"Hu oa..."
Bạch Trăn bị người ta nhìn chằm chằm rất khó chịu, chỉ có thể đứng dậy, hướng mặt về phía đám người hung hăng kêu một tiếng, kết quả...
Nhóm nữ sinh càng thêm phấn khích.
"Tiếng kêu của nó thật dễ nghe a!"
"Đúng vậy đúng vậy, đáng yêu quá."
"Cô Lăng, nó là chủng loại gì vậy? Em cũng muốn mua một con!"
"Ách, là chủng biến dị."
Lăng Hiểu nhẹ nhàng nói: "Anh trai tôi mua ở kinh đô đem về, chỗ này của chúng ta không có, đúng rồi, tôi phải đi rồi, thầy Mạc mọi người tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/2944533/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.