Edit: cầm thú
Người khác đến trường đòi tiền.
Các người đến trường đòi chết sao?
Lăng Hiểu nhìn bệnh nhân khắp phòng học, khuôn mặt đen thui.
Mặc dù nói cố gắng tu luyện là tốt, ra sức cố gắng cũng rất tốt, nhưng các người không màn sống chết cầu bị đánh, thể loại gì thế hả?
Lăng Hiểu đột nhiên có cảm giác, đám học sinh này...
Bị bóp méo hết rồi.
Hiện tại quay về chính lộ, không biết có còn kịp hay không?
Nửa tiếng sau.
Phòng học lớp một năm nhất.
"Chậm!"
"Qúa chậm rồi!"
"Vẫn quá chậm, hôm nay em không ăn sáng hay sao? Không có chút sức lực gì cả, nắm đấm mềm nhũn như vậy!"
Khoảng đất trống phía sau phòng học, Lăng Hiểu vẫn tiếp tục chỉ dạy học sinh tu hành.
Bóng dáng lắc lư, cục gạch bay lượn.
Hiện trường cực kì náo nhiệt!
Bạch Trăn: Ha ha.
Không muốn mầm non tương lai chệch hướng à?
Lăng Hiểu: Ta muốn nha!
Nhưng mà...
Ta không kìm chế được ký thác trên người!
Nói ra ngươi sẽ không tin, cục gạch của ta, nó có suy nghĩ của riêng nó.
Cục gạch: OiiO
......
Nói chung, tiết này vẫn rất thuận lợi.
Lăng Hiểu giảng dạy nửa tiết lịch sử, lại dùng nửa tiết còn lại chỉ dạy võ đạo.
Dù sao học sinh có được võ kỹ đặc biệt chỉ là số ít, sự thực chứng minh, học sinh trong học viện võ đạo Phương Đường đều là võ giả bình thường, cũng chỉ học tập võ kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/2944520/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.