Edit: cầm thú
"Đinh đinh đinh..."
Tiếng chuông vào lớp vang lên.
Các học sinh năm nhất đều đã ở trong phòng học rồi, nhưng lúc này bọn họ không ngồi ở chỗ ngồi của mình, mà là ba tầng trong ngoài vây xem chỗ trống dưới phòng học.
Lúc này, Lương Bất Phàm vẫn đang luyện Du Long chưởng, một lần lại một lần càng thuần thục hơn.
Lần thứ năm đánh bộ chưởng pháp thuần thục như nước chảy, rốt cuộc Lương Bất Phàm cũng dừng lại, tinh thần hưng phấn ngẩng đầu nhìn Lăng Hiểu bên cạnh: "Cô ơi, em cảm thấy hình như đã bước vào tiểu thành rồi, cám ơn cô đã chỉ dạy!"
Lúc này ánh mắt Lương Bất Phàm đỏ lên.
Hắn biết ngộ tính của bản thân rất tệ, nếu như cô không chỉ dạy, chỉ sợ ba năm năm năm, cũng không thể luyện xong bộ Du Long chưởng đến tiểu thành.
Hôm nay cô giáo chỉ dạy... e là hắn được không ít lợi!
"Dạy bảo học sinh, vốn là nhiệm vụ của giáo viên."
Nhìn thấy Lương Bất Phàm đã có thể sử dụng và thuần thục bộ võ kỹ, Lăng Hiểu cũng vui mừng.
Xem ra, kim cài áo học bá này rất hữu ích, kế hoạch của mình không phải không thể thực hiện.
"Cô Lăng, cô thật lợi hại đó!"
"Cô Lăng, cô chỉ em một chút với!"
"Cô ơi, chỉ em nữa!"
Lúc này, các học sinh năm nhất bao vây Lăng Hiểu, vẻ mặt hăng say.
Điều này khiến Lăng Hiểu nhớ tới mấy người chơi điên cuồng cầu chỉ đạo trong game thế giới Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/2944508/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.