Edit: Hồ ly lông xù
Hôm nay là thứ tư, Lăng Hiểu chỉ có một tiết dạy, chính là tiết học đầu tiên của buổi chiều.
Thật là đau khổ a.
Cả buổi sáng, Lăng Hiểu ở trong phòng làm việc đứng ngồi không yên.
''Giáo sư Lăng, cô không sao chứ?''
Vốn dĩ hôm nay Trương Hiền không có tiết dạy, nhưng hắn vẫn tới trường học, bởi vì ở nhà cũng chả có việc gì, hơn nữa hắn cũng sớm quen với việc mỗi ngày ngồi trong phòng làm việc đọc sách, soạn lại giáo án một chút.
Chẳng qua, hôm nay không khí trong phòng làm việc có chút kỳ quái, chủ yếu là do Lăng Hiểu... Hình như cô ấy đang có tâm sự.
''Có phải chương trình giảng dạy có vấn đề? Hay là học sinh của cô không nghe lời?''
Trương Hiền không kìm lòng được, cuối cùng cũng bước tới bên cạnh Lăng Hiểu quan tâm hỏi han.
''Không có, tôi chỉ là... Có hơi hồi hộp.''
Trước ý tốt của giáo sư Trương, Lăng Hiểu đành giải thích một chút.
Hồi hộp?
''Nhớ năm đó tôi vừa tốt nghiệp rồi vào học viện, so với cô còn hồi hộp hơn, sinh viên khi đó so với bây giờ biết nghe lời hơn rất nhiều...''
Trương Hiền thản nhiên ngồi bên cạnh Lăng Hiểu, bật chế độ ''Hồi tưởng quá khứ''.
Trong học viện Phương Đường, có tổng cộng sáu giáo viên dạy văn hóa, Trương Hiền là người có thâm niên nhất trong số bọn họ và cũng là người có tiếng nói nhất trong khoa.
Lăng Hiểu nghe Trương Hiền kể chuyện xưa cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/2944503/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.