Edit: cầm thú
Thời gian một ngày, cứ trôi qua như vậy đấy.
Lăng Hiểu chờ Lăng Vệ Chu tan làm, hai người cùng nhau trở về nhà.
"Tối nay muốn ăn gì?"
Hiệu trưởng Lăng của chúng ta vừa vào cửa, liền thuần thục cởi tây trang, đi vào bếp tìm tạp dề.
"Ba quyết định đi."
Lăng Hiểu cũng về phòng thay quần áo, chờ cô bước ra khỏi phòng, Lăng Vệ Chu đã bận rộn trong phòng bếp.
Thật ra tài nấu ăn của Lăng Vệ Chu rất bình thường, Lăng Hiểu làm đồ ăn còn ngon hơn ông biết bao nhiêu lần.
Nhưng mà...
Lăng Vệ Chu thường không để Lăng Hiểu xuống bếp.
Trong đáy lòng Lăng Vệ Chu, Lăng Hiểu mất mẹ từ nhỏ, thiếu tình thương của mẹ, ông muốn trở thành một người cha tốt, cũng muốn thay vợ chăm sóc con gái thật tốt.
Con cái nhà người ta cho dù thế nào cũng có thể ăn đồ ăn mẹ nấu.
Lăng Vệ Chu cũng muốn Lăng Hiểu có được như vậy.
Cho dù cô lớn bao nhiêu, đều có thể ăn món ăn do cha già nấu.
Lăng Hiểu: Mị rất cảm động!
Nhưng mà khi nào tài nấu ăn của ba ba mới tốt đây a!
Lăng Vệ Chu:...
......
Bữa tối của hai cha con chính là hai món một canh, không quá phong phú, nhưng nấu rất nhiều, chỉ sợ Lăng Hiểu ăn không đủ.
Mặc dù ngày thường Lăng Hiểu hay chêu chọc trù nghệ của Lăng Vệ Chu, nhưng từ tận đáy lòng cô vẫn rất kính yêu ba ba của mình.
Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/2944490/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.