Edit: cầm thú
Mỗi cái học viện võ đạo đều chú trọng tu luyện võ kỹ, tăng cường khí lực, văn hóa chỉ là một môn phụ trợ có cũng được không có cũng không sao.
Lăng Hiểu nhìn chương trình dạy của mình, trong vòng một năm, tổng cộng chỉ có ba khóa.
Cũng được, mỗi khóa chỉ cần tới trường ba lần, thời gian khác... chính là tự do rồi.
Chẳng trách Lăng Vệ Chu muốn Lăng Hiểu làm giáo viên ngành này, công việc quá thoải mái rồi?
Giống như một thể loại dưỡng già vậy!
"Một, ba, năm, một tiết một chương, bây giờ vừa hay là thứ hai."
Lăng Hiểu nhìn đồng hồ một chút, hiện tại khóa chương 1 còn chưa xong, mà một tiết duy nhất của cô vào buổi sáng dạy chương 3, dạy lớp một năm nhất.
Ừm, nếu như nhớ không nhầm, học sinh mới năm nay của học viện võ đạo phương đường chỉ gom đủ một lớp.
Qủa là...
Quá thảm.
Ngồi không cũng chán, Lăng Hiểu ngồi trên ghế xem giáo trình.
"Này, uống nước đi."
Lúc này, một giáo sư lớn tuổi ở cùng văn phòng cười tít mắt rót cho Lăng Hiểu một ly nước: "Trong nước có bỏ một chút dược liệu thanh cổ mát họng, cô uống đi, lát nữa còn có sức quát mấy đứa nhóc kia."
Giáo sư có kinh nghiệm chia sẻ.
Lăng Hiểu:...
Chỗ này muốn dạy học đều phải la hét sao?
"Cám ơn giáo sư Trương." Mặc dù Lăng Hiểu có chút mơ hồ, nhưng vẫn mỉm cười cám ơn, hơn nữa còn uống một ngụm, nước ngọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/2944477/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.