Trong phòng khách Lăng gia.
Thời gian giống như bị người ta đè lại.
Động tác của Lăng Vệ Chu và Lăng Hiểu đồng thời dừng lại, vài giây sau, hai người rốt cuộc cũng kịp phản ứng.
"Làm cơm xong rồi, ba đi xới cơm cho con, sẽ nhanh lắm!"
Giọng nói Lăng Vệ Chu bởi vì quá kích động mà run rẩy.
Lăng Hiểu kìm chế sự kích động trong đáy lòng, chậm rãi đi tới cửa, đi quanh Lăng Xuyên vài vòng.
Mấy năm không gặp, Lăng Xuyên lại cao thêm một chút rồi.
Thế quái nào, tuổi của hắn đáng lí ra không cao thêm được nữa chứ?
Thật ngại quá, sau khi linh khí hồi phục, không thể dùng lẽ thường để nói chuyện.
Lăng Xuyên không chỉ cao lên, mà còn trở nên mạnh hơn.
Lăng Hiểu cảm thấy hình như hắn tu luyện võ kỹ hỗ trợ thân thể nào đó, cho nên mới xảy ra biến hóa lớn như vậy.
Tất nhiên, những thứ này không quan trọng, quan trọng nhất là đôi mắt của Lăng Xuyên.
Trong ánh mắt đen kịt sâu xa.
"Anh, mắt kính của anh đâu?"
Lăng Hiểu túm ống tay áo của Lăng Xuyên, sau đó lại đi lòng vòng mấy lần, lớn tiếng hỏi: "Anh đột nhiên biến mất mấy năm, không phải là trộm đồ của người ta rồi đi trốn chứ, sợ bị người ta phanh thây?"
Lăng Xuyên:...
Mặc dù biết Lăng Hiểu đang nói đùa, cố ý làm dịu không khí, nhưng Lăng Xuyên vẫn cảm thấy không đỡ nổi.
Đứa em gái này, nhiều năm như vậy, chưa từng đổi tính nết.
Vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/2944461/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.