Edit: cầm thú
"Tôi về nhà sẽ làm."
Lăng Hiểu nghe Lương An hỏi, tùy ý trả lời một câu.
Lương An trợn mắt nhìn, lấy ra giấy kẻ ô của mình, thấy Lăng Hiểu không làm bài tập, hắn cũng không muốn làm.
Không nên trách hắn nha, đều do bạn cùng bàn của hắn quá lười.
Nếu không làm bài tập, vậy chi bằng... trò chuyện đi?
Lương An lấy khửu tay đụng Lăng Hiểu: "Này, Lăng Hiểu, giáo viên ngữ văn nói tớ về nhà viết tương lai của mình, lớn lên cậu muốn làm cái gì?"
"Giáo sư."
Lăng Hiểu không chút suy nghĩ trả lời.
A.
Lương An vẻ mặt không hiểu: "Tớ còn cho rằng cậu muốn làm đầu bếp chứ."
Lăng Hiểu:...
Cậu mới làm đầu bếp, cả nhà cậu đều làm đầu bếp!
Ừm, nhưng mà, thật ra làm đầu bếp cũng không có gì xấu.
Lăng Hiểu thở dài, quay đầu nhìn khuôn mặt to lớn của Lương An: "Bàn tử, còn cậu, cậu muốn làm cái gì?"
"Tớ muốn làm võ giả, rất lợi hại nha!"
Lương An hai mắt tỏa sáng nói.
"À... lợi hại, lợi hại."
Lăng Hiểu gật đầu, không chút chân thành chúc phúc nói: "Vậy cậu cố lên nha!"
Mấy đứa trẻ thời đại này, mưa dầm thấm đất, đối với võ giả vô cùng sùng bái, đến mức có phần mù quáng.
Thật ra không chỉ Lương An, đa số đứa trẻ trong lớp Lăng Hiểu, đều viết trong vở bài tập tương lai muốn trở thành một võ giả.
Chỉ có một mình Lăng Hiểu viết rằng
Tương lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/2944448/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.