Edit: cầm thú
Phương Đường thị, Lăng gia.
Lầu hai thư phòng trong biệt thự, truyền ra tiếng la hét giận dữ của người đàn ông.
"Vấn đề đơn giản như vậy, con cũng có thể làm sai!"
"Chép phạt mười lần cho ta, không 20 lần! Không viết xong thì đừng hòng ăn cơm!"
Lăng Hiểu tuổi nhỏ ngồi bên cạnh bàn, chớp đôi mắt to tròn nhìn người đàn ông trước mặt: "Ba ba..."
"Có gọi ông nội cũng vô dụng thôi!"
Người đàn ông đã tức giận đến mức muốn mất lý trí.
"Được rồi."
Lăng Hiểu bĩu môi, nhìn quyển đề siêu to trên bàn...
Mị mới bảy tuổi thôi à, vì sao phải cực lực học hành thế này.
Mị mới chỉ là đứa trẻ a!
Lăng Hiểu đang cảm thán, cửa thư phòng bị người đẩy ra, một thiếu niên đẹp trai bước vào: "Ba."
"Lăng Xuyên, con về rồi?"
Nhìn thấy bóng dáng con trai, tức giận trên mặt Lăng Vệ Chu mới vơi đi một chút: "Kiểm tra lần này thế nào?"
"Không tệ, vẫn đứng thứ nhất, kiểm tra lần này không có gì khó."
Lăng Xuyên đẩy gọng kiếng vàng của mình, vẻ mặt không chút để ý.
Sau đó, hắn đi tới trước bàn học, nhìn quyển đề của Lăng Hiểu: "Em gái bảy tuổi rồi, tại sao còn làm mấy vấn đề đơn giản thế này?"
Lăng Hiểu:...
Đậu xanh rau má!
Anh là đồ học bá không có lương tâm!
Ta không có anh trai như vậy!
Không sai, thiếu niên đẹp mắt trước mặt chính là anh trai của Lăng Hiểu ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/2944437/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.