Edit: cầm thú
Bởi vì Khánh Nam vương tạo phản, dẫn đến toàn bộ Hồng vương triều rung chuyển.
Ngô Trần dẫn theo Lăng Hiểu và Dạ Cảnh Niên, ba người một đường chạy về phương Bắc, bất tri bất giác lại chạy về gần kinh thành.
Đã từng là nơi phồn hoa, bây giờ giống như hồi tưởng lại giấc mộng.
Hiện tại nhìn thấy kinh thành quen thuộc lại xa lạ trước mắt, Dạ Cảnh Niên cảm thấy giống như đã trải qua một đời.
"Muốn vào thành không?"
Lăng Hiểu ngồi trong xe ngựa, nhỏ giọng hỏi Dạ Cảnh Niên một câu.
"Không cần đâu."
Dạ Cảnh Niên thấp giọng thở dài, trong kinh thành thứ hắn không thể buông bỏ được chính là mẫu phi.
Nhưng cho dù hắn không buông bỏ được thì thế nào?
Mẫu phi cả đời cũng không thể rời khỏi hoàng thành, cho dù cho nàng cơ hội rời đi, nàng... cũng không nỡ rời khỏi phụ hoàng, càng không nỡ rời khỏi vinh hoa phú quý trong cung.
Dù sao, thứ khiến mỗi người cảm thấy hạnh phúc là khác nhau.
Không nên cưỡng cầu.
Còn bởi vì chính mình đã 'chết', phụ hoàng sẽ càng đối xử tốt với mẫu phi, tân đế bây giờ cũng sẽ nghĩ tới tình xưa, đối xử tử tế với mẫu phi.
Một đời vinh hoa của nàng, không thành vấn đề.
"Ngô lão, chúng ta đi vòng qua kinh thành đi."
Hiện giờ kinh thành cũng vô cùng rối loạn, nếu như vào kinh, chỉ sợ rước lấy phiền phức không cần thiết.
Dựa theo nguyên tắc sinh tồn, cứ rời xa kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/2944430/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.