Năm ấy trên Lăng Tiêu điện gặp phải Hi Di. Chúng tiên biết rõ hai người bọn họ nhìn nhau không vừa mắt, nếu không phải cần thiết thì sẽ cực lực lảng tránh nhau. Lần gặp gỡ này cũng thật khéo, nếu không phải có chút khúc mắc với tiểu đạo sĩ, sau khi hắn rời đi mới đến lượt Hi Di vào yết kiến. Ai ngờ, hắn đến muộn, Hi Di sớm hơn nửa khắc, vừa vặn đụng nhau trước đại điện hoàng kim rực rỡ.
Thượng đế lão nhân lo cho thiên hạ chưa đủ loạn, hào hứng từ bên trong truyền chỉ, “Nếu đã đến thì cùng vào đi, vừa lúc cùng quả nhân chơi cờ.”
Ước chừng phải qua cả ngàn năm mới có lần thứ hai sóng vai mà đi. Ngẫm lại một hồi lần đầu gặp gỡ, làm môn hạ của lão quân, xét nét cũng chỉ hơn kém nửa tấc hương, cứ thế tạo thành cục diện ngàn năm không giải được.
Ngồi vào chỗ của mình, Ngao Khâm vê một quân cờ đen trong tay, nhường thượng đế đi trước. Lão nhân chết tiệt bắt đầu rỗi việc vẽ việc đứng dậy, cố làm ra vẻ nhường cho Hi Di, “Lúc trước Bạch Hổ thần quân tới, cùng hắn hạ hai ván, quả nhân mệt mỏi rồi, vẫn là thượng tiên đến đi.”
Hi Di nói gì hắn không thèm nghe, một mạch cố định tầm mắt nơi bàn cờ với những quân cờ đan xen. Lần đầu tiên trong đời khi đối mặt với Hi Di, hắn không mở miệng khiêu khích.
Thế cờ đã hỏng, ngay cả Ngao Cẩm phía sau cũng nhịn không được thở dài. Ngao Khâm lơ đãng, cố chấp mang quân cờ mượt mà mát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ma-thap/1400642/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.