Lạc Thanh Từ cũng không biết Nguyễn Ly rốt cuộc tao ngộ cái gì, khiến cho nàng ấy sợ bóng tối như vậy. Tuy không biết rõ, nhưng cũng không trở ngại nàng đau lòng nàng ấy.
Biết Nguyễn Ly không muốn thừa nhận bản thân sợ tối, nàng liền xem như không biết, chỉ là tìm một ít sự tình vụn vặt để dời đi nỗi sợ hãi của Nguyễn Ly.
"Nàng đã ăn tối chưa? Nơi đó có gì để ăn không?" Lạc Thanh Từ đột nhiên nghĩ đến Tư Quá Nhai hoàn cảnh khắc nghiệt, đệ tử bình thường đều không muốn lui tới, hơn nữa đây là nơi trừng phạt, cũng không cho phép những người khác đi lên, kia liền ý nghĩa Nguyễn Ly sẽ không có thức ăn.
Nguyễn Ly cúi đầu nhìn nhìn tích cốc đan trong ngực, nàng vốn định nói chính mình có ăn, nhưng không biết như thế nào, nàng nhịn không được ủy khuất nói, "Ta không có gì ăn, chỉ có tích cốc đan."
Lạc Thanh Từ lập tức chau mày, "Chỉ ăn tích cốc đan làm sao được, nó thực sự rất khó nuốt. Hay là ta trộm đem thức ăn tới cho nàng?"
Nhưng đây cũng là cả một vấn đề, thân phận Trì Thanh chỉ là tán tu, Thiên Diễn Tông vẫn luôn có kết giới, nàng không thể tùy tiện đi vào. Còn lấy thân phận sư tôn đưa cơm cho Nguyễn Ly thì lại càng không được.
Nghĩ tới nghĩ lui, Lạc Thanh Từ mặt ủ mày chau, Nguyễn Ly bên kia vui vẻ rất nhiều nhưng lại luyến tiếc làm nàng nhọc lòng, cười nói: "Kỳ thực ta đều tích cốc, không cần ăn cái gì."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-long-quyet/3032759/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.